Cố Trọng Đường không nói gì nữa, chấp nhận lời đề nghị của cô con dâu thứ. Thái độ hoàn toàn khác khi đối xử với con dâu trưởng, ông rất hài lòng với con dâu thứ này, nhà họ Triệu và nhà họ Cố là đối tác làm ăn, cô con gái được nhà họ Triệu giáo dục là một ứng cử viên hoàn hảo cho vị trí con dâu nhà giàu này, đoan trang phóng khoáng, co được duỗi được, cũng biết cách quản con trai Cố Tử Đào của mình.
Triệu Minh Âm nháy mắt với Phương Lam, Phương Lam vội vàng lên lầu đi vào phòng của mình. Cô khóa cửa, vặn vòi nước trong phòng tắm ở mức tối đa trước khi chui vào chăn khóc nức nở. Cô muốn gọi điện cho chồng nhưng lại sợ làm Cố Tử Lâm lo lắng, càng sợ làm Cố Tử Lâm thất vọng. Trước khi Cố Tử Lâm ra nước ngoài, cô đã thề sẽ được nhà họ Cố chấp nhận và công nhận, tuy nhiên, vào ngày thứ hai sau khi chuyển đến ngôi nhà cũ, cô đã làm mọi chuyện hỏng bét.
Khi Triệu Minh Âm gõ cửa, Phương Lam đã thu dọn đồ đạc và đang tìm quần áo trong tủ để mặc cho buổi tiệc rượu. Triệu Minh Âm nhìn quần áo của Phương Lam, lắc đầu: “Chị dâu, hoặc là em sẽ cùng chị đến trung tâm thương mại mua ngay, hoặc nếu chị không ngại thì đến chỗ em xem xem chị có thích quần áo của em không.”
"Sao chị lại không thích chứ, làm phiền Minh Âm quá." Giọng Phương Lam vẫn có chút khàn khàn, cô vô thức cảm thấy nếu mình đến trung tâm thương mại mua sắm và để Cố Trọng Đường biết rằng ngay cả quần áo đi tiệc cũng không có, cô sẽ sẽ lại bị ghét nữa.
Triệu Minh Âm chọn cho Phương Lam một chiếc váy dài màu đen, hai người có dáng người tương tự nhau, bộ váy vừa vặn, gấu váy xẻ một bên, lưng không lộ ra nhiều, điều duy nhất khiến Triệu Minh Âm không ngờ là Phương Lam lại có bộ ngực đầy đặn như vậy, phần trước hơi lộ ra một chút, nhưng không sao, Triệu Minh Âm tìm cho cô một chiếc áo khoác nhỏ để mặc bên ngoài.
“Không ngờ chị có dáng người đẹp như vậy.” Triệu Minh Âm chân thành khen ngợi. Mặc bộ váy kết hợp với giày cao gót, trước lồi sau vểnh, đúng là người đẹp vì lụa.
“Làm gì có?” Phương Lam có chút ngượng ngùng, cô hay mặc quần áo bình thường, tay dài, quần dài, chiếc váy này lộ ra quá nhiều, mặc vào có cảm giác hơi không được tự nhiên, nhưng sắp ra ngoài rồi, không có quần áo nào khác để cô lựa chọn cả.
Triệu Minh Âm cảm thấy mỹ nhân trước mắt rất vừa mắt, cô ấy không có thành kiến với Phương Lam như Cố Trọng Đường, mặc dù cô ấy cũng cảm thấy Phương Lam xuất thân từ một gia đình nhỏ, không thích hợp làm con dâu nhà họ Cố. Nhưng Phương Lam rất đơn thuần, giảm bót những rắc rối giữa chị em dâu trong đại gia tộc. Hơn nữa, không biết tại sao nhưng cô ấy cảm thấy Phương Lam có một loại khí chất khiến người ta động lòng, có thể Cố Tử Lâm thích điểm này của cô.
Lúc đến tiệc tối, Cố Tử Đào và Triệu Minh Âm đi cùng một chiếc xe, Phương Lam đành phải đi xe của Cố Trọng Đường. Lúc Phương Lam đi xuống, Cố Trọng Đường đã ngồi sẵn trong xe chờ. Cố Trọng Đường ngồi ở ghế sau, Phương Lam muốn ngồi ghế trước, nhưng cửa sau đã mở sẵn, cô chỉ có thể cẩn thận ngồi vào.
Cố Trọng Đường nghiêng đầu, đang định nổi giận vì hiếm khi phải đợi ai, lại tình cờ nhìn thấy vết rãnh sâu lộ ra trên ngực Phương Lam và những mảng trắng hai bên rãnh khi cô cúi người ngồi trong xe. Cố Trọng Đường quay đầu lại, nlời nói vừa ra khỏi miệng lại không nói ra được.