Khoé môi Cố Chân Chân giật giật, chỉ vào thức ăn trong tủ kính: “Còn có món salad sốt cà chua “đậm đà” kia.”
“Hơn nữa phải ăn hết những món ấy.” Quý Tiểu Dã khẩu khí lạnh lùng.
Cô hiểu rất rõ, sở dĩ sắp xếp nhiều NPC dùng cơm như vậy, là vì muốn đặt “Cameras” bên người bọn họ.
Tầm mắt của nhóm NPC có ở khắp mọi nơi chính vì để “theo dõi”, công nhân mới một khi “lãng phí” đồ ăn liền sẽ lập tức bị phát hiện.
“Chuyện này...” Tần Nhượng nhìn salad có nước sốt đặc sệt đỏ tươi. “Cô xác định như thế nào trên salad là sốt cà chua, chứ không phải…”
Mọi người đều biết cậu ta đang ám chỉ điều gì, dù gì thì độ tồn tại của chất nhầy đặc sệt hôi tanh từ cá hoa hồng quá lớn.
Không ai có thể quên nó, cũng không người nào có thể kiềm lại cái liên tưởng khiến họ buồn nôn đó.
“Đừng nói nữa.” Cố Chân Chân đỡ trán, “Tôi cũng không chắc lắm.”
“Bánh nhân thịt kia trông khá tươi. Hơn nữa màu sắc này, không giống như màu mà thịt heo, thịt bò nên có.” Tội phạm gϊếŧ vợ nhìn về bánh nhân thịt màu hồng đến quỷ dị, cảm thấy rất hứng thú mà phân tích.
Tần Nhượng hồn nhiên không biết gì, vội hỏi: “Vậy, thịt kia sẽ là thịt gì?”
Tội phạm gϊếŧ vợ cười cười thâm trầm: “Có một chút giống thịt của đồng nghiệp.”
Mọi người: “…”
Tốt lắm, hiện tại mọi người đều bắt đầu nghi ngờ thịt của bánh nhân thịt chính là dùng thịt của Từ Thắng Dịch.
Nhìn xuyên qua lớp kính pha lê bám đầy dầu mỡ, Kỳ Cứu như đang suy tư gì đó mà nhìn chằm chằm khay đầu cá. Đầu cá nhìn sơ qua trông rất nhạt nhẽo, giống như chưa nêm qua bất cứ gia vị gì, chỉ là đơn giản bỏ vào trong lò nướng đến khi chín mà thôi.
Rất hiển nhiên, đây là đầu cá còn dư lại khi chế biến đồ hộp, là phế phẩm bị lợi dụng.
Đầu cá --
Kỳ Cứu chợt nảy ra ý tưởng.
Nội dung làm việc của nhóm đóng hộp hình như không tiếp xúc đến đầu cá, trong khi đó, nhóm băng chuyền lại tiếp xúc toàn bộ con cá.
Đầu cá, ngoại trừ xương gai nhỏ, là điểm khác biệt nhất giữa nội dung làm việc của hai nhóm.
Sự khác biệt này rất có thể là hàm ý ẩn chứa nguy cơ nào đó. Nếu nói nguy hiểm của nhóm đóng hộp là xương gai nhỏ, vậy nguy hiểm của nhóm băng chuyền rất có thể là đầu cá.
Nhưng đầu cá có thể sinh ra cái dạng nguy cơ gì nhỉ?
Trong lúc Kỳ Cứu đang tự hỏi, dưới sự thúc giục của ngài Lord, mọi người dựa theo thứ tự công nhân, tâm không cam tình không nguyện mà cầm mâm đồ ăn đi đến cửa sổ để gọi món.
“Tôi muốn một phần salad, một phần bánh nhân thịt. Cảm ơn.”
“Tôi cũng thế.”
“Tôi muốn salad và đầu cá.”
……
Âm thanh gọi món của các đồng nghiệp truyền đến rõ ràng, Kỳ Cứu nhìn giao diện đạo cụ của bản thân, mặt không biểu cảm mà xếp hàng.
Để gϊếŧ thời gian, cậu tháo huy hiệu trước ngực xuống, niết ở trong tay vui vẻ thưởng thức.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hàng chờ càng lúc càng ngắn, chuẩn bị đến lượt cậu.
“Nóng quá a!” Kỳ Cứu đột nhiên cởi bỏ cúc áo đầu tiên của trang phục lao động, giọng nói khàn khàn mà oán giận. “Nóng quá, các bạn không cảm thấy rất nóng sao?”
Âm thanh cậu cũng không nhỏ, cũng đủ khiến lữ khách và NPC gần đấy nghe thấy.
Ngài Lord đứng ở hàng chờ cách đó không xa cũng chú ý tới tình huống bên này tình huống.
“Nóng quá, khát quá!” Kỳ Cứu vừa sốt ruột vừa khó chịu mở chiếc cúc thứ hai, để lộ mảng đỏ lan đầy trên cổ.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung lên người Kỳ Cứu.