Sau Khi Boss Bản Lậu Trở Về Trò Chơi Vô Hạn

Chương 27: Cá hộp hoa hồng (27)

Làn da của Kỳ Cứu dùng mắt thường cũng có thể thấy nổi lên một tầng màu đỏ. Theo tầm mắt càng nhiều, màu đỏ quỷ dị càng thêm gia tăng, nhanh chóng lan tràn.

Nhóm lữ khách vừa mới thấy qua thảm trạng Từ Thắng Dịch nhiễm bệnh cảm mà phát cuồng, giờ phút này họ kinh ngạc nhìn Kỳ Cứu, thậm chí có người tiếc hận mà thở dài.

Coi bộ đều là trạng thái giống y hệt nhau……

NPC và người chơi đứng bên cạnh Kỳ Cứu đều theo bản năng lùi lại hai bước, không ai dám tới gần.

Lấy cậu làm tâm, trong vòng bán kính một mét, không một ai dám tới gần.

“Nóng quá, khát quá…” Kỳ Cứu mờ mịt nhìn xung quanh, mặt đầy bất lực tựa như đang tìm sự trợ giúp.

Mãi đến khi tuần tra viên an toàn từ trong đám người bước ra, hướng chính mình đi tới, Kỳ Cứu cuối cùng cũng rũ tầm mắt xuống, khoé môi không dấu vết mà cong lên.

Nhà ăn im lặng đến độ khiến người ta cảm thấy thật khẩn trương.

Nhân viên an toàn nhanh chóng quan sát Kỳ Cứu từ trên xuống dưới một lần, báo lại với bộ đàm: “Chưa phát hiện thân thể công nhân số bảy xuất hiện đốm đỏ rõ ràng, nhưng làn da đã nổi đỏ rõ ràng.”

Tiếp đó, tuần tra viên an toàn đem máy đo nhiệt độ cơ thể đặt ngay trên trán và cổ tay Kỳ Cứu để đo một chút: “Xác nhận nhiệt độ cơ thể của công nhân mới số bảy đã tăng cao.”

Cuối cùng, hắn lại bẻ ngón tay Kỳ Cứu ra tiến hành kiểm tra một lượt: “Xác nhận trên ngón tay công nhân mới số bảy có vết thương do bị gai nhọn đâm, bước đầu xác nhận đã nhiễm bệnh cảm, phòng y tế khu phía bắc xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.”

Lúc này Kỳ Cứu đã bỏ kim băng và thẻ công tác vào trong túi, dưới ánh nhìn chăm chú nghi hoặc của mọi người, cậu rất phối hợp mà đi theo nhân viên an toàn rời khỏi nhà ăn đến phòng y tế khu phía bắc.

“Sao lại thế này? Đại lão số bảy sao cũng bị nhiễm bệnh cảm…?” Tần Nhượng bưng mâm thức ăn, không thể tin tưởng mà nhìn chằm chằm phương hướng Kỳ Cứu bị mang đi, hồi lâu mới ngơ ngác chớp mắt.

Sau khi tuần tra viên an toàn rời đi, nhà ăn lại khôi phục náo nhiệt vốn có.

Nhóm NPC thật giống như cái gì cũng chưa phát sinh, tiếp tục ồn ào trong tiếng ăn cơm trò chuyện. Tần Nhượng lòng còn sợ hãi, kiểm tra đi kiểm tra lại bàn tay của chính mình, sau khi xác nhận rằng không có dấu vết bị đâm mới thoáng thả lỏng tinh thần.

“Nếu là đã nhiễm bệnh cảm, hắn tránh khỏi kiểm tra sức khỏe như thế nào?” Cố Chân Chân ghét bỏ dùng muỗng chắn bánh nhân thịt màu sắc quỷ dị, khó hiểu nói. “Nếu là bị thương ở phân xưởng, khi kiểm tra sức khoẻ chắc là sẽ phát hiện nhỉ?”

“Có khả năng là dùng đạo cụ che giấu, cũng có khả năng không phải bị thương ở phân xưởng.” Quý Tiểu Dã phân tích nói.

Tần Nhượng: “Có ý gì? Vậy là ở bên ngoài phân xưởng cũng sẽ bị xương cá hoa hồng gây nguy hiểm sao?”

Quý Tiểu Dã dùng đôi đũa gắp món salad nhão dính lên, không muốn ăn chút nào: “Tôi cũng không rõ lắm, tóm lại cẩn thận vẫn hơn.”

Đột nhiên, cô nhíu mày nói: “Còn có khả năng hắn không……”

Cô ý thức được, vừa rồi khi Kỳ Cứu “phát bệnh”, trên người hắn không có vết đốm đỏ rõ ràng, nhưng nhiệt độ cơ thể tăng cao, làn da ửng đỏ, ngón tay phát hiện vết gai nhọn đâm, cũng đã đủ cho nhân viên an toàn viên phán đoán hắn là “Công nhân nhiễm bệnh cảm giai đoạn đầu”.

Nhưng sự tình thật sự là như vậy sao? Từ phản ứng nhiễm bệnh của Từ Thắng Dịch, tuy rằng những đốm đỏ cuối cùng sẽ nối thành mảng lớn, biến thành trạng thái toàn thân làn da ửng đỏ, nhưng thiếu một bước khiến cô cảm giác không đúng cho lắm……

“Tôi còn tưởng rằng hắn là đại lão rất lợi hại đấy.” Tội phạm gϊếŧ vợ vẫn luôn không nói chuyện lại cười lạnh một tiếng, đánh gãy Quý Tiểu Dã đang tự hỏi. “Xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi!”