Vô Hạn Lưu Kinh Dị: Tất Cả Đại Boss Đều Yêu Tôi

Chương 29

Ở trên mạng, ở trong mắt fans, Kỷ Tu ngoại trừ là một người lạnh lùng còn có tính cách không tốt, chưa từng tương tác với fans, hoạt động lúc offline cũng xấu tính, nhưng không có chuyện anh ta cãi cọ và ra vẻ siêu sao với bạn, cho nên rất nhiều người cảm thấy tính cách của anh ta hơi kiêu ngạo mà thôi. Vẫn có rất nhiều fans cho rằng anh ta vốn có kỹ thuật giỏi, kiêu ngạo chút thì có sao, nên là fans thì vẫn là fans.

Nhưng có chuyện gì có thể chọc tức anh ta, thậm chí còn ảnh hưởng tới cảm xúc lúc chơi, đúng là rất hiếm thấy.

— Sao hôm nay Tu K đánh dữ vậy?

— Bình thường mà, lối chơi bình thường của anh K đã rất mạnh rất dữ rồi, nhưng hình như hôm nay dữ gấp năm lần...

— Mỗi lần xem Tu K chơi, tôi luôn cảm thấy tốc độ tay của anh ấy như là có tới mười đôi tay ấy.

— Sao lại có tiếng đập đồ vật nhỉ?!

Chơi mãi chơi mãi, người xem trong livestream đã nghe thấy tiếng đập vỡ đồ phát ra từ trong phòng Kỷ Tu, nhưng trong màn hình, Kỷ Tu đeo khẩu trang, chỉ để lộ ra đôi mắt sắc bén và tai phải đeo khuyên tai như không có chuyện gì, như thế âm thanh không hề phát ra từ phòng của anh ta vậy. Mà trong màn hình trò chơi là hình ảnh điên cuồng, gϊếŧ một, gϊếŧ hai… Gϊếŧ năm, diệt đoàn.

...Vãi, xảy ra chuyện gì vậy.

Sau khi nhanh chóng đẩy viên pha lê ra, Kỷ Tu nâng đôi mắt chứa đầy lệ khí lên, lạnh lùng nói: “Buổi livestream hôm nay kết thúc tại đây.”

Nói rồi lập tức tắt màn hình.

Fans: ???

— Đợi đã? Xảy ra chuyện gì vậy, sao đã kết thúc rồi, mới đánh một ván thôi mà!

— Có phải trong nhà xảy ra chuyện gì rồi không? Không, tôi căn bản không biết chút thông tin nào liên quan tới đời sống riêng tư của của anh K cả...

— Chẳng lẽ ở chung với bạn gái, lúc nào cũng chơi game nên bạn gái tức giận rồi?!

— Đã bảo không có tình yêu trong Esports mà...

Nếu cộng đồng mạng có thể nhìn thấy cảnh tượng trong phòng Kỷ Tu lúc này, chắc chắn sẽ bị dọa sợ tới mức lập tức lăn ra xỉu. Bởi vì cảm xúc bùng nổ vừa rồi, xúc tu của Kỷ Tu đều điên cuồng xông ra, không chỉ xông ra, mà còn điên cuồng lớn lên chiếm cứ cả căn phòng, chọc thẳng lên trần nhà, khua khoắng loạn xạ, tiếng động bọn họ nghe thấy vừa rồi, chính là do xúc tu đυ.ng phải mấy thứ linh tinh trong phòng, những thứ có thể đập đều bị đập hết.

Còn Kỷ Tu, ngồi ở trước màn hình đã đen thui, sống lưng gò, xương nhô lên, trong màn hình đen, phản chiếu khuôn mặt thản nhiên của anh ta, làn da mỏng và nhợt nhạt.

Nếu không phải sau lưng có xúc tu điên cuồng lan ra, thì ai mà nhìn ra tâm trạng hung ác lúc này của anh ta chứ.

Lúc này khuyên tai màu trắng bạc ở tai phải lại bị nhuộm thành màu đen.

Anh ta đã không rảnh nghĩ xem rốt cuộc Tiêu Uyên bị cái gì khơi gợi cảm xúc, từ linh hồn, tới thể xác, chỉ có đau đớn, còn có bóng tối sâu hun hút ùn ùn kéo tới, nhào về phía anh ta, muốn nuốt chửng anh ta, khiến anh ta nghẹt thở.

Các xúc tu liên tục to lên, co lại, như đang đấu tranh, nhưng đột nhiên…

Tâm trạng hung bạo đó, đột nhiên được một cơn gió dịu dàng hơn an ủi, bóng tối rút lui, ném anh ta lên bãi biển, để anh ta được hít thở thoải mái.

Là cảm xúc đến từ Tiêu Uyên, tâm trạng càng phức tạp hơn… Anh ta bị chuyển dời sự chú ý rồi, cảm giác đau đớn dần trở nên giảm bớt, hình như anh ta đang ôm gì đó, khiến anh ta cảm thấy an toàn, thoải mái, không nỡ, lệ thuộc, còn có thỏa mãn, đúng là kỳ lạ, một linh hồn khiếm khuyết như bọn họ, lại có thể cảm thấy hài lòng sao?

Nhưng, trong trái tim trống rỗng, dường như thật sự đã được một thứ nặng nề gì đó đặt vào...

Xúc tu chiếm hết căn phòng co lại càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, cho tới lúc biến mất, còn Kỷ Tu, ngửa đầu nhắm mắt lại, nặng nề thở ra một hơi, bàn tay không kìm được che mắt, khóe môi miễn cưỡng cong lên thành một nụ cười khổ. Chẳng trách, thì ra đều là do thiếu nữ đó.