Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên, Ta Sống Một Đời Tự Tại

Chương 26

"Hôm nay tỷ đi làm việc có thuận lợi không? Chủ gia có dễ ở chung không? Không ai làm khó dễ tỷ chứ?" Uyển Nhi hỏi.

"Không, đều tốt." Mật Nương tốt khoe xấu che, kéo ống tay áo để dưới mũi nàng ấy, ghét bỏ nói: "Chỉ là mùi hơi nặng."

Uyển Nhi nhíu mũi lại né tránh, nghĩ đến đêm nay không cần ngủ chung với cừu liền cảm thấy may mắn, "Nhà Hộ huyện thừa ban đêm có người chuyên trông coi trâu cừu, nếu không tỷ đuổi cừu đến đây, ta lén nuôi chung với cừu nhà chúng ta?"

Mật Nương cười ha ha hai tiếng, khóe mắt mang theo vẻ đắc ý, "Ta không đuổi trở về, nhét ở bên trong bầy cừu nhà Ba Hổ, nhà hắn cừu nhiều, có thêm mấy con cừu con nhất thời cũng phát giác không được."

"Lá gan tỷ lớn hơn ta." Uyển Nhi ra vẻ ôm quyền, nàng ấy chỉ dám nghĩ thôi, Mật Nương đã làm luôn rồi.

Ăn cơm tối xong, Uyển Nhi bảo Mật Nương đem thịt cừu về, nàng ấy cùng a nãi ở nhà Hộ huyện thừa không thiếu thịt ăn. Mật Nương không chịu, kéo Đại Hoàng đi ăn chực bữa cơm xong liền bỏ chạy, nào có đạo lý tặng lễ cho người rồi lại đem về.

Mật Nương giẫm lên tiếng côn trùng kêu trong bụi cỏ trở về phía Tây bờ sông, vừa bước vào yurt, tiếng nói chuyện bên trong liền dừng lại.

"Đã ăn cơm chưa?" Mật Nương hỏi trước, nàng cũng không tiến vào, ngồi ở ngưỡng cửa cởi giày vải ra đổi giày cỏ, giày vải cũng không nỡ ném đi, dự định giặt xong giữ lại lúc nào cần thì dùng.

"Ăn rồi, nghe nói ban đêm ngươi đến chỗ Triệu a nãi, chúng ta liền không nấu cơm của ngươi." Phán Đệ đáp một tiếng, "Triệu a nãi đến nơi nào?"

"Nhà Hộ huyện thừa, bà ấy đi làm ma ma cho Hộ tiểu thư." Mật Nương không có giấu diếm, nàng mang giày cỏ mới đi đi một chút, hỏi: "Có đi bờ sông rửa mặt hay không?"

"Muội đi." Oanh Nương nhảy dựng lên.

"Mật Nương tỷ, muội có thể đi cắt lông dê không?" Oanh Nương dắt Đại Hoàng đi theo sau Mật Nương, nheo mũi nói: "Muội cũng muốn kiếm tiền mua thịt ăn."

"Muội quá nhỏ, cừu có thể đá vỡ đầu muội đó." Đi đến một nơi không có người, Mật Nương tìm bụi cỏ có thể che khuất nửa người ngồi xổm xuống đi tiểu, trên thảo nguyên chính là như vậy, không có nhà xí, đi ị đi đái đều ở dã ngoại.

Lúc kéo quần lên, Mật Nương nhìn đùi, trên đầu gối chỗ mới bị đá có một vết tím xanh lớn chừng bàn tay, nằm ở trên da thịt trắng noãn vô cùng chói mắt.

"A...! Mật Nương tỷ, tỷ đây là..."

"Bị cừu đá đó." Mật Nương vén tay áo lên, trên hai cánh tay cũng có vết ứ bầm, "Đây là sừng cừu đâm."

Oanh Nương nháy mắt, không còn nghe ngóng chuyện cắt lông cừu nữa.

Mật Nương cười cười, về sau mấy ngày liên tiếp mấy người Lan Nương cũng không nghe ngóng công việc cắt lông cừu nữa, nàng tốt xấu cũng tâm tịnh mấy ngày này.

Liên tiếp bảy ngày, Mật Nương mỗi ngày đi ngang qua yurt nhà Ba Hổ, nhưng cũng không gặp hắn, nàng đàng hoàng đi theo những người khác làm việc tan tầm, đủ hai lượng bạc liền muốn đi kéo khối vải may bộ y phục.

"Cháu đợi thêm tầm vài ngày, thương đội Đại Khang sẽ tới, bọn họ trên đường khó tránh khỏi sẽ có chút hàng bị dơ bị hỏng, dù sao cháu cũng không chú trọng xinh xấu, thừa dịp lúc bọn họ bán rẻ cháu kéo thêm hai thước." Triều Lỗ bán cho những công nhân làm thời vụ này một tin tức.

"Thật sao?" Có người hỏi.

"Ta lừa các ngươi làm gì, lần này thương đội đi theo sau quân đội của Đại Cư Thứ tới, bọn họ khẳng định sẽ mượn cơ hội này mang nhiều hàng, các ngươi đến lúc đó trực tiếp mua từ trong tay thương nhân, rẻ được hơn chút." Tin tức này là ông ấy nghe được từ chỗ Ba Hổ, cho nên nói rất chắc chắn.

Đại Cư Thứ? Mật Nương nhớ kỹ cái xưng hô cổ quái này, nếu không có chuyện nàng ở Yên Kinh nghe nói Lô Châu động đất, đám người bọn họ không chừng là chết trên đường chạy nạn hoặc là xách chân bán vào vọng tộc làm người hầu.

Ba Hổ từ trong tay người hầu nhận lấy phong thư, vừa nhìn mở đầu ông ấy liền cau mày, buông thư xuống sai người dựng cái yurt, lại đi tiệm tơ lụa mua hai bộ đệm chăn, thùng tắm rửa cũng mua một cái mới.

"Chủ nhân, đây là có khách đến?" Nô ɭệ dựng yurt nhìn chủ nhân ra ra vào vào đổi mới dụng cụ, hiếu kì nghe ngóng.

"Đại ca ta sắp trở về, đi ngang qua ở hai ngày." Ba Hổ nghĩ đến nội dung trong thư, không kiên nhẫn phân phó: "Cỏ trên đất đều dọn dẹp cho sạch sẽ, đốt chậu than cho bớt khí ẩm, sau đó rải chút bột đuổi côn trùng ở chung quanh, đại ca ta mang theo nữ nhân trở về."