Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên, Ta Sống Một Đời Tự Tại

Chương 25

Mật Nương ôm miếng thịt từ hàng thịt ra lại vòng ra ngoài dọc theo bờ sông đi xuống hạ du, nàng còn phải đi đón Đại Hoàng trở về.

"Uông ô ----" Còn chưa đến gần Đại Hoàng liền bắt đầu giãy dây thừng giơ chân, sau khi cởi dây thừng thì nó liền dán vào Mật Nương mà đi, quấn lấy khiến nàng không có chỗ đặt chân. Nói đến đây là lần đầu tiên Đại Hoàng không đi theo bên người nàng từ hai tháng nay.

Mật Nương dắt chó đi tới cửa, cửa của yurt lớn nhất kia đang mở, bên trong hẳn là có người, nhưng nàng gọi hai tiếng cũng không có động tĩnh.

"Ba Hổ? Ta mang Đại Hoàng đi đây." Mật Nương trong lòng lo sợ đến gần yurt, còn phòng bị có con chó khác nhảy ra cắn người.

"Làm gì? Ai bảo ngươi đi vào?"

Mật Nương quay đầu, một lão hán tóc rối tung không biết từ chỗ nào chui ra, ánh mắt dò xét mà nhìn chằm chằm vào nàng.

"Ta đến tìm Ba Hổ, gọi hắn mà mãi không ai đáp liền đi tới xem thử." Mật Nương giải thích, dắt Đại Hoàng đi ra ngoài, "Đại gia, ngươi có phải là người làm công của nhà Ba Hổ hay không? Làm phiền ngươi nhắn với hắn, ta mang Đại Hoàng đi, ta là chủ nhân của con chó chủ này."

"Ồ, chó của ngươi à, vậy không sao, chủ nhân đi ra ngoài rồi, chờ hắn trở về ta sẽ nói cho hắn."

"Ai, làm phiền rồi." Mật Nương cảm ơn, phát hiện Đại Hoàng thăm dò ngửi miếng thịt mà nàng xách theo, nàng sờ đầu chó một cái, nâng cánh tay lên.

Mật Nương mua thịt là nghĩ đến Triệu a nãi dọn nhà nàng cũng nên đến cửa làm quen vị trí, tổ tôn hai người đối xử với nàng đều rất tốt, nàng cũng không thể trong tay có tiền còn mặt dày tay không tới cửa chiếm lợi được.

Mạc Bắc ngày mùa hè trời tối muộn, bờ sông có không ít phụ nhân vò áo rửa rau, Mật Nương xách một miếng thịt qua sông thu hút không ít ánh mắt.

"Mật Nương, thịt này ngươi mua ở đâu vậy? Bao nhiêu tiền một cân?" Một phụ nhân rửa rau hỏi.

"Ngay tại đằng sau, một cái yurt treo tấm da cừu chính là bán thịt." Yurt của dân du mục Lâm Sơn là từng dãy xen vào nhau sắp xếp tinh tế, dọc theo bờ sông là hàng thứ nhất, buôn bán ở hàng thứ ba, người ở càng về sau địa vị càng thấp.

"Thịt dê mười lăm văn một cân, rẻ hơn quê ta nhiều, cho nên ta liền cắt nhiều một chút. Đoạn đường này đi tới đây, Triệu a nãi đã chiếu cố ta không ít, hôm nay bà ấy thuê yurt dọn ra ngoài, ta xách miếng thịt đi qua ăn nhà mới với bà ấy, dù sao cũng là chút tấm lòng." Mật Nương nhắc đến nguyên nhân nàng mua thịt, "Đúng rồi thẩm, ngươi có biết hiện tại Triệu a nãi ở đâu không? Buổi sáng lúc bà ấy dọn nhà ta đã đi làm việc rồi."

"Nàng dọn đến phía đông bờ sông, nói là làm ma ma nhà người nào đó, ngươi muốn tìm nàng thì cứ qua đó hỏi, ta cũng không có nhớ rõ chủ nhân của nàng là ai."

Làm ma ma? Cũng đúng, Triệu a nãi lúc còn trẻ từng ở trong đại môn thâm viện làm nhũ mẫu, công việc này tương đối dễ tìm không bẩn không mệt.

Lúc này nàng không biết còn có nên xách miếng thịt tìm tới cửa hay không.

"Đây không phải là Uyển Nhi? Mật Nương ngươi không cần đến từng nhà hỏi nữa." Một phụ nhân trẻ tuổi nhắc nhở.

"Mật Nương, ta đang muốn đi tìm tỷ đây." Uyển Nhi xách theo cái rổ chạy tới, trên người nàng ấy mặc áo choàng mới tinh, nụ cười trên mặt không mang theo bóng ma ngày xưa.

"Triệu a nãi có ở nhà không? Ta dự định đi đến nhà làm quen." Mật Nương kéo tay của nàng ấy lại, đi về phía bờ bên kia, tránh đống người, nàng mới hỏi: "Muội tìm ta có việc?"

"A nãi ta thành ma ma của tiểu thư nhà Hộ huyện thừa, đêm nay chủ gia thưởng mấy đĩa thịt cừu nướng, a nãi bảo ta tới đưa cho tỷ một bát." Uyển Nhi đẩy đầu chó của Đại Hoàng ra, đuổi nó: "Đây không phải đồ cho mày ăn."

"Triệu a nãi thật bản lĩnh." Mật Nương bội phục từ tận đáy lòng, trước khi mọi người không kịp phản ứng, im hơi lặng tiếng tiến vào nhà Hộ huyện thừa, cũng coi như đứng vững bước chân ở Mạc Bắc.

"Hôm nay ta lấy tiền công đi cắt miếng thịt, các ngươi dọn nhà cũng nên chúc mừng một chút, cũng không biết có tiện đến nhà hay không." Mật Nương quan sát Uyển Nhi một chút, nhỏ giọng hỏi: "Gia quy nhà Hộ huyện thừa có nghiêm không?"

"Thoải mái lắm, không giống ở Đại Khang, cao môn đại hộ đều có tòa nhà mấy tiến cùng tường vây cao cao, ra vào còn phải có thủ bài. Hộ huyện thừa ở cũng là yurt, ta cùng a nãi ở riêng tại bên ngoài." Uyển Nhi lôi kéo Mật Nương đi về phía chỗ ở của nàng ấy, lúc này Triệu a nãi còn đang hầu hạ bên người Hộ tiểu thư, bên trong yurt chỉ có hai người các nàng. Uyển Nhi đốt đuốc lên, đổ thịt vào trong bình gốm, hai người hào hứng dời bàn nhỏ ngồi ở bên ngoài yurt ăn.