Quả bóng tennis cũ ngày ngày ở sân sau vô cùng nhàm chán, nên kêu Trần Thạch cho mình đến cửa hàng phía trước chơi. Tuy cửa hàng tuy ít khách hàng nhưng vẫn náo nhiệt hơn sân sau!
Trần Thạch cảnh cáo: "Hứa không gây chuyện, không động vào búp bê trong cửa hàng, thì tôi sẽ cho đi."
Quả bóng tennis cũ đã đồng ý nên Trần Thạch đã lấy một cái giỏ bỏ quả bóng tennis củ vào mang đến cửa hàng và treo nó dưới giàn hoa, điều này không trái với quy định.
Hà Ngự nhìn thấy chiếc giỏ mới được treo, lại thấy Trần Thạch đang lo lắng nhìn mình, liền lấy một con thú nhồi bông hình mèo con từ trên kệ ra và bỏ vào giỏ.
Trần Thạch thở phào nhẹ nhõm. Ông chủ không để ý là tốt rồi.
Hà Ngự đi ra đằng sau làm bữa sáng, thú nhồi bông hình mèo con trong giỏ hơi động đậy, giống như có người sờ vào nó.
"Ông chủ chấp nhận rồi, nhưng đừng gây rắc rối! Không thôi ông chủ sẽ đánh đó!"
Trần Thạch đang cầm cái giỏ lên, thì thầm nhắc nhở, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa reo lên.
Có khách hàng đến.
Khi anh ta nhìn lên, thì ra Hạng Dương.
Hạng Dương cảm thấy cửa hàng búp bê này thật không bình thường!
Mặc dù trong kho lưu trữ ghi chép rằng cửa hàng này quanh năm bị bỏ trống, nhưng ở phía dưới thì không được tốt lắm, dễ tích tụ âm sát, không nên ở, nhưng Hạng Dương vẫn cảm thấy cửa hàng không hề đơn giản.
Phán đoán hiện tại của cậu ta chỉ dựa trên trực giác. Quý Sơn Dao sẽ không giúp cậu điều tra. Sau khi đọc xong ghi chép, suy nghĩ duy nhất của cô ta là:
Ông chủ cửa hàng này khá xui xẻo... lẽ nào trời sinh thể chất hút âm?
Loại thể chất này cũng thích hợp để trở thành Diệt Linh Sư. Tuy nhiên, khi người bình thường chưa gặp phải hiện tượng siêu nhiên thì không nên chủ động dẫn họ vào con đường này.
Một khi đã đặt chân vào con đường này thì không có đường quay lại. Tuy làm Diệt Linh Sư cũng không phải chuyện gì xấu, có thể làm linh tàng mở rộng, gia tăng tuổi thọ, không biết có bao nhiêu người mơ ước! Nhưng cái giá phải trả là sau này bạn sẽ thường xuyên gặp phải những sự kiện siêu nhiên và bạn sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi chúng. Những chuyện này có thể lấy đi mạng sống của bạn.
Tuy nhiên, Hạng Dương luôn nhớ đến ma-nơ-canh đuổi theo mình từ trung tâm mua sắm dưới lòng đất đến cửa cửa hàng búp bê rồi biến mất một cách khó hiểu.
Khi đó, cậu sợ mấy con ma-nơ-canh đi nơi khác làm tổn thương những người vô tội nên sau khi trở về liền báo cáo Cục Linh Sự. Cục Linh Sự cử một Diệt Linh Sư có sở trường về truy tung đến, nhưng họ không tìm được mấy con ma-nơ-canh đó, cũng không nhận được tin tức về việc ma- nơ-canh làm ai bị thương cả.
Sau đó, Hạng Dương lại nhờ người hướng dẫn mình ở Cục Linh Sự đi cùng mình đến khu mua sắm dưới lòng đất để kiểm tra - Diệt linh là một chuyện rất nguy hiểm, Cục Linh Sự thường sẽ bố trí người hướng dẫn cho các thành viên mới gia nhập, người này có trách nhiệm giảng dạy và bảo vệ người mới.
Người hướng dẫn đã kiểm tra âm sát khí trong trung tâm mua sắm dưới lòng đất, nhưng lại nói rằng mặc dù có một số âm sát khí tích tụ ở đó, nhưng vẫn chưa đến mức tích tụ thành ma quái.
"Làm sao có thể?" Hạng Dương vô thức nói: "Tôi thật sự đã gặp phải ma-nơ-canh biết cử động."
"Với nồng độ âm sát khí như vậy không sinh ra nổi ma quái đâu." Người hướng dẫn có trách nhiệm giải thích với cậu ta: "Cậu xem bản đồ, tuy cửa hàng này tuy ít người, dễ tích tụ âm sát khí, nhưng phía sau quán lại có rất nhiều người qua lại. Mặc dù dòng người không thể trực tiếp xuyên qua, nhưng nhân khí sẽ xuyên qua, sẽ đánh tan đi một số âm sát khí."
Cách bố trí các cửa hàng trong trung tâm mua sắm dưới lòng đất tương tự như chữ "Phong" trong tiếng Trung, với một dãy cửa hàng ở hai bên trái và phải của bức tường. Người ta phải đi bộ một quãng đường dài mới đến được cửa hàng phía sau nhưng thực tế khoảng cách giữa hai cửa hàng rất gần nhau.
Chỉ cách nhau một bức tường, một trong một ngoài, nhưng nhân khí của các cửa hàng hai bên là hoàn toàn khác nhau. Phía sau tiệm ma-nơ-canh là một cửa hàng nhỏ bán đồ trang sức đính cườm, mặt hàng tinh xảo, có nhiều khách hàng, quả thực là một cửa hàng làm ăn phát đạt. Với ảnh hưởng của cửa hàng trang sức đính cườm, cửa hàng phía sau thực sự không tích lũy quá nhiều âm sát khí.
"Không có tình huống đặc biệt sao?" Hạng Dương hỏi.
"Trừ phi chấp niệm lớn hơn dẫn dắt. Nếu như có thể phát ra chấp niệm dẫn đến ma quái, thì đã sớm làm ầm ĩ rồi."
Ma và quái thành hình không thể thiếu chấp niệm. Sau khi sinh linh chết đi, vì quá cố chấp nên không thể vào luân hồi, và biến thành ma, còn âm sát khí tích tụ sẽ biến thành quái.
"Cậu đi vào lúc nửa đêm. m sát khí đã tụ tập lại, nhất thời bị âm sát khí mê hoặc, sinh ra ảo giác."
Người hướng dẫn đã ra kết luận cho chuyện này, tất nhiên sẽ không có người cho rằng chuyện này và chủ cửa hàng búp bê có liên quan gì đến nhau.
Hôm nay cậu ta tới đây là để tìm chứng cứ! Hạng Dương âm thầm sờ túi. Một chiếc túi nhỏ không bắt mắt nhô ra và cử động.
Gần đây cậu ta tình cờ bắt được một con chuột thực khí, vật nhỏ này trông giống như một con chuột đồng, nhưng sở trường là ngửi mùi, đối với khí tức bất thường nó nhạy cảm hơn con người rất nhiều. Nếu như trong cửa hàng búp bê có vấn đề, nó nhất định sẽ phát hiện ra!
Quả nhiên! Ngay khi bước vào cửa hàng búp bê, chuột thực khí trở nên phấn khích.
Một cái đầu nhỏ với đôi tai tròn thò ra khỏi túi của Hạng Dương. Con chuột nhỏ hưng phấn giật giật cái mũi, cái đầu nhỏ quay sang trái rồi quay sang phải, đột nhiên nhìn chằm chằm vào tấm rèm cửa dẫn ra phía sau cửa hàng.
"Mày phát hiện được cái gì rồi?" Hạng Dương hỏi nhỏ.