Ngụy Gia Hòa thì nhảy nhót một mình phía trước, Dương Tiểu Toàn thì trông mệt mỏi, liên tục ngáp.
Lục Nhàn đi bên cạnh Tạ Kiến Nguyên, thỉnh thoảng nói nhỏ điều gì đó.
Tạ Kiến Nguyên nghe tiếng cười nói của một nam một nữ phía sau, hơi mất tập trung.
Bạch Linh Linh thấy cặp đôi chụp ảnh cưới, hơi phóng đại kêu lên một tiếng, cười nói: "Áo cưới đẹp quá."
Hứa Thuần cười gật đầu, làm như không hiểu ý cô ấy, chỉ nói: "Cô dâu cũng rất xinh đẹp."
Lúc này, màn hình hiển thị nhiều bình luận.
"Trai thẳng FA cả đời*."
"Đó là lý do tại sao Hứa Thuần nhiều năm nay vẫn không có tin đồn tình ái."
"Hứa Thuần và Bạch Linh Linh chắc chắn đang hẹn hò, nếu không đúng tôi sẽ phát sóng trực tiếp ăn phân."
Bạch Linh Linh có vẻ hơi ngượng ngùng, giọng điệu ngọt ngào hỏi: "Chẳng lẽ tôi không xinh đẹp sao?"
Lúc này, số lượng bình luận tăng vọt.
"Cặp này khóa chặt, chìa khóa đưa cho tôi nuốt luôn."
"Ối, đây là tình yêu đẹp tựa cổ tích gì thế này, rõ ràng là chị gái xinh đẹp* chỉ ở bên em trai xinh đẹp."
"Không thích Bạch Linh Linh, cảm giác cô ấy rất giả tạo, nói chuyện ghê tởm."
Hứa Thuần không muốn trả lời câu hỏi này, bất giác chuyển chủ đề: "Cô xem, nhà thờ này to cao, rất đẹp."
Bạch Linh Linh không làm gì được cậu, khẽ cười đấm nhẹ vai cậu một cái, cô ấy và Hứa Thuần được coi là bạn bè quen biết, cô ấy không có tình cảm nam nữ với Hứa Thuần, chỉ vì lợi ích mà hành động như vậy.
Dù không biết thái độ của Hứa Thuần ra sao, nhưng công ty của cậu đã đồng ý, quản lý cả hai bên người và nhà sản xuất chương trình đã bàn bạc, dự định sử dụng điều này để làm điểm nhấn, nhưng dường như thái độ hiện tại của Hứa Thuần là từ chối, nhưng lại không từ chối rõ ràng, có lẽ vì sợ mình sẽ xấu hổ trước ống kính.
“Nguyên ca? Nguyên ca?” Lục Nhàn nhìn Tạ Kiến Nguyên đang mơ màng, nhíu mày, vẫy tay trước mặt anh, nghi hoặc hỏi nhỏ.
Tạ Kiến Nguyên lấy lại tinh thần, mỉm cười với cậu ta, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, vừa rồi tôi không nghe thấy, có chuyện gì vậy?”
Lục Nhàn ngẩng đầu nhìn anh, lúng túng vài giây, rồi thì thầm: “Em muốn anh chụp cho em một tấm ảnh.
Tạ Kiến Nguyên nhận lấy điện thoại của cậu ta, cười nói: “Được thôi.”
Do nhà thờ quá lớn, nên mọi người quyết định chia nhóm hoạt động. Hứa Thuần cùng nhóm với Bạch Linh Linh và Tạ Kiến Nguyên. Vì là du lịch tiết kiệm, chi phí của mọi người đều được quy định chặt chẽ, nếu chi tiêu cá nhân vượt quá mức cho phép sẽ bị phạt ra khỏi căn hộ, làm tăng thêm tính giải trí của chương trình và thu hút khán giả.
Do ngồi xe nhiều giờ để đến đây nên mọi người đều rất mệt và đói, không hề hứng thú với việc tham quan, nhưng vì trước ống kính, họ phải cố gắng giữ tinh thần.
Có rất nhiều khách tham quan nhà thờ, đám đông nhộn nhịp, ba người theo dòng người tiến lên phía trước, Bạch Linh Linh giống như một cô gái nhỏ tò mò về mọi thứ.
Lúc này, màn hình hiển thị một loạt bình luận.
“Nguyên ca trông có vẻ chán nhỉ.”
“Tạ Kiến Nguyên: Dù là ba người diễn nhưng tôi lại không có tên.”
“Hahaha, bảo bối Nguyên Nguyên của tôi, khi nào anh cũng có bạn gái, tôi là fan cuồng mẹ già đây.”
“Mấy bạn trên kia thôi đi, Nguyên ca tối qua đã nói chỉ cưới mình tôi thôi.”
“Mấy bạn trên tỉnh dậy đi, nướ© ŧıểυ vàng đậm của tôi, sẽ giúp mấy bạn tỉnh táo nhé.”
Đám đông chen chúc rất dễ dàng bị lạc nhau, Hứa Thuần luôn cẩn thận quan sát, không ngờ cuối cùng vẫn không thấy Bạch Linh Linh đâu.