Dạ Sắc Thượng Thiển (Đồng Nhân Vân Chi Vũ, Song Trọng Sinh)

Chương 42: Dừng tranh chấp

"Võ công của Cung Hoán Vũ đã mất hết, Cung Tử Vũ chưa thông qua thử thách Tam Vực, ca ca con đã thông qua thử thách Tam Vực, lại có võ lực cao cường, đảm nhiệm Chấp Nhận sẽ có lợi nhất với Cung Môn. Tuy rằng võ công của con ở phía trên hai vị ca ca, nhưng con không bằng Thượng Giác ca ca, đương nhiên sẽ không tranh giành vị trí Chấp Nhận này cùng huynh ấy, bởi vì con biết rõ làm người vẫn phải có chút ít thể diện. Con biết rõ, con không xứng."

Cung Viễn Chủy lộ ra răng độc, triển khai năng lực châm biếm của mình đến mức tận cùng, chọc cho mấy người ở đây sắc mặt khó coi, không biết nên phản bác như thế nào.

Thượng Quan Thiển mạnh mẽ vực lại tinh thần, bức bách bản thân vứt bỏ suy nghĩ vẩn vơ, cười yếu ớt cất tiếng: "Ta nghe nói quy định kế thừa vắng mặt của Cung Môn, là gia pháp mà Cung Môn lập ra để ứng phó với tình huống nguy cơ cực đoan, nếu như Chấp Nhận cùng Thiếu chủ đồng thời bị sát hại, như vậy người đứng đầu hàng kế thừa đang ở trong sơn cốc của Cung Môn, sẽ lập tức trở thành Chấp Nhận mới vô điều kiện. Thiếu chủ không bị gϊếŧ hại, thì không nên sử dụng cơ chế kế thừa vắng mặt. Lão Chấp Nhận của Cung Môn chết đi, theo lý Thiếu chủ sẽ trở thành Chấp Nhận mới. Bây giờ chỉ là chỉnh sửa sai lầm này mà thôi, không vi phạm bất luận tổ huấn gia quy gì của Cung Môn, hơn nữa Vũ công tử cũng bằng lòng tặng vị trí Chấp Nhận cho Thiếu chủ, ba vị trưởng lão nghĩ như thế nào?"

"Chuyện này..... " Hoa trưởng lão do dự, chuyển tới Tuyết trưởng lão.

Cung Thượng Giác biết rõ Thượng Quan Thiển thông minh, lẳng lặng xem nàng biểu hiện, ánh mắt mang theo chút ý thưởng thức.

Hắn đã đoán được nguyên nhân Thượng Quan Thiển tìm mọi cách khước từ hắn như vậy: Nàng cũng có được những trí nhớ kia.

Cho nên nàng mới biết Cung Hoán Vũ không chết, nàng mới có thể qua lại tự nhiên bên trong Cung Môn, nàng có tin tức mà những người khác không có, đến từ trí nhớ mà những người khác không có kia của nàng.

Đã biết lá bài tẩy của nàng, hắn lại nhẹ nhàng thở ra.

"Có một chuyện ta không nghĩ rõ ràng, kính xin Thiếu chủ chỉ giáo." Bên môi hắn mang theo vui vẻ thong dong, "Nếu như Thiếu chủ không chết, vì sao núp ở Từ Đường phía sau núi, chậm chạp không chịu xuất hiện."

Nguy rồi!

Còn chưa kịp khớp khẩu cung cùng Cung Hoán Vũ.

Thượng Quan Thiển đoạt nói trước: "Chắc chắn là bị người bức bách, bất đắc dĩ mới không thể ra mặt."

"Đúng vậy, đúng là Vụ Cơ phu nhân nhốt ta." Cung Hoán Vũ hoàn toàn hiểu sai ý của nàng, nàng muốn cho hắn "Hỏi gì cũng không biết", nói ít, sai ít, chỉ cần khăng khăng là bị bức bách, kẻ xấu phía sau màn là ai, người bị hại không nhất định phải biết rõ.

Cung Hoán Vũ có thể nói bản thân hôn mê, vẫn chưa từng gặp kẻ ra tay, cũng không nên trực tiếp chỉ định Vụ Cơ như vậy.

Phải biết rằng Vụ Cơ còn chưa chết!

Bây giờ Vụ Cơ chưa vu cáo chuyện gì liên quan tới Cung Hoán Vũ, chắc chắn là đang đợi hắn nghĩ cách cứu viện, nếu như biết Cung Hoán Vũ bán rẻ mình, nhất định bà ta sẽ kéo Cung Hoán Vũ xuống nước cùng.

"Ca, nhưng tại sao di nương phải làm như vậy." Cho đến hôm nay, Cung Tử Vũ vẫn không tin Vụ Cơ chính là Vô Danh.

Cung Thượng Giác lạnh lùng ép hỏi: "Vì sao Vụ Cơ không gϊếŧ huynh, mà phải phí công dựng chuyện, nhốt huynh như vậy."

Cung Hoán Vũ lảng tránh ánh mắt thăm dò của Cung Thượng Giác: "Đương nhiên là vì thứ đồ ở Hoa Cung kia."

Vô Lượng Lưu Hỏa.

Bốn chữ đó đồng thời lóe lên trong lòng những người biết được nội tình.

Thượng Quan Thiển muốn hạ độc câm cho Cung Hoán Vũ luôn rồi, khiến hắn không nói tiếp được nữa. Tại sao hắn lại biết rõ động cơ của Vụ Cơ, chỉ cần hắn nói không biết là đủ rồi! ! ! Mục đích chính hắn đã bị Cung Nhị mớm cung ra rồi!

"Có phải hay không, thẩm vấn Vụ Cơ là biết. Lời của Cung Hoán Vũ nói có nghi vấn, không thích hợp trở thành Chấp Nhận."

Dăm ba câu như vậy của Cung Nhị đã chiếm cứ cửa trên, khống chế cục diện, đẩy chuyện Cung Hoán Vũ trở thành Chấp Nhận lên vách đá, có thể vạn kiếp bất phục bất cứ lúc nào.

Trong lòng Thượng Quan Thiển hận đến nghiến răng, trên mặt vẫn mang theo dáng tươi cười của Thiển Thiển.

Cung Hoán Vũ có một chút biến sắc, chuyện Vụ Cơ còn chưa chết vượt ngoài dự kiến của hắn, hôm đó hắn nhìn thấy Vụ Cơ định gϊếŧ Thượng Quan Thiển, Cung Thượng Giác rút đao chém ra, uy lực một đao kia tàn nhẫn ác liệt, Vụ Cơ còn có thể sống sót sao.

Chẳng lẽ công lực của Cung Thượng Giác, đã đến trình độ ngăn núi lở, dừng thác chảy sao.

Nhưng mà với uy lực trên đao của Cung Thượng Giác, hiển nhiên tâm tư của hắn đối với Thượng Quan Thiển là không tầm thường. Sát khí đáng sợ bên trong, một người đứng ngoài quan sát như hắn cũng có thể cảm nhận được. Đã như vậy, hắn cũng nên lưu lại một con tin trong tay: "Tử Vũ đã là Chấp Nhận rồi, ta không muốn thay Tử Vũ đệ đệ, chỉ là Thượng Quan cô nương là tân nương do ta chọn lựa, hy vọng ba vị trưởng lão đồng ý, để Thượng Quan cô nương đến Vũ Cung chăm sóc ta."

Tác giả có chuyện nói:

Cung Nhị: Ta không cho phép! ! ! ! ! !.