Dạ Sắc Thượng Thiển (Đồng Nhân Vân Chi Vũ, Song Trọng Sinh)

Chương 28: Xuống tay độc ác muốn lấy mạng nàng

"Ca, đừng tin nàng, nữ nhân xinh đẹp biết nói dối nhất!"

Cung Thượng Giác ngồi ở sau lưng Cung Viễn Chủy bôi thuốc cho hắn, sau lưng Viễn Chủy đệ đệ là vết bầm màu đỏ thẫm, có thể thấy được Kim Phồn ra tay tàn nhẫn đến thế nào. Thế nhưng, một người là thị vệ Lục Ngọc, làm sao có thể đả thương Viễn Chủy đệ đệ.

"Ta sẽ cho người điều tra thêm Kim Phồn cùng Thượng Quan Thiển." Cung Thượng Giác trầm giọng nói, đương nhiên hắn không tin Thượng Quan Thiển có một người đệ đệ tên là Thượng Quan Lãng, quá mức trùng hợp tất có quỷ, chỉ là nàng biết được chuyện về Lãng đệ đệ từ chỗ nào, đây là chuyện mà hắn che giấu, không ai dám nhắc tới ở Giác Cung.

"Ca, đệ chỉ lấy được một nửa bệnh án của Lan phu nhân, sao có thể làm chứng chống lại Cung Tử Vũ?"

Trong đầu Cung Thượng Giác đã hiện lên cái gì, nhanh đến gần như không bắt được.

Có người nghe lén?

Hắn tập trung lắng nghe, không có người nghe lén.

Vì sao hắn sẽ có loại cảm giác đã từng quen biết, hắn nhớ ra rồi, là nàng nghe lén, bị hắn bắt lấy tại chỗ.

Hắn nắm chặt cánh tay nàng, giống như bóp thỏ con túm nàng trong lòng bàn tay.

Nàng đau đến nước mắt lưng tròng, hóa ra hình ảnh vừa hiện lên trong đầu là cái này, hắn nghĩ tới cặp ánh mắt quen gạt người của nàng, ứng đối trôi chảy với Viễn Chủy đệ đệ, giống như chưa từng thất thần vậy.



Ban đêm Từ Đường giống như quái thú ăn thịt người, im lìm trong vô số bài vị tổ tông, một mảnh trời đất mà anh linh Cung Môn bảo vệ.

Dường như một làn gió nhẹ thổi qua, lá rụng trên mặt đất phát ra một tiếng vang nhỏ, Thượng Quan Thiển mặc trang phục màu đen, nhẹ nhàng linh hoạt nhảy xuống trong sân của Từ Đường núi sau trong bóng đêm.

Nếu không phải Cung Nhị không cho phép nàng đến Từ Đường nữa, Cung Hoán Vũ ngu xuẩn kia không biết vì sao lại cứ phải hẹn nàng gặp mặt ở Từ Đường, nàng căn bản sẽ không mặc trang phục dạ hành mạo hiểm đi ra.

Ở kiếp trước nàng mặc trang phục dạ hành, bị Vụ Cơ cho là cừu non thế tội, lại bị người đánh thương, cố chống cự trở lại Giác Cung, lại không giấu giếm được ánh mắt Cung Nhị.

Nàng bị Cung Nhị đưa vào nhà lao dưới đất của Cung Môn, chịu không ít đau khổ, thiếu chút nữa không còn sống đi ra.

Ký ức chật vật lúc trước, làm cho nàng càng thêm cẩn thận, cố ý đợi đến lúc nửa đêm canh ba, đợi đến lúc phòng ngủ Cung Nhị tắt đèn, nàng mới thay quần áo chạy ra ngoài, vẫn may mà ở kiếp trước Vân Vi Sam vẽ ra bản đồ Cung Môn, nàng đi dọc theo con đường này tránh được vô số vị vệ trạm gác ngầm, tới nơi thuận lợi.

Chẳng qua là vừa nhảy xuống đất, đã có tiếng vũ khí sắc bén rít lên, nàng lật người tránh thoát, tóc gáy dựng ngược, thấy rõ người tới, đúng là Vụ Cơ.

Vụ Cơ không mặc trang phục dạ hành, tay cầm một thanh nhuyễn kiếm chỉa về phía nàng: "Thích khách Vô Phong."

"Vô Danh."

Là sau khi nàng sống lại ỷ vào trí nhớ cả đời, khinh địch rồi.

Cũng bởi vì nơi Cung Hoán Vũ hẹn chính là Từ Đường núi sau, nàng không nghĩ tới sẽ bị phục kích, nếu nàng chết ở Từ Đường núi sau, Cung Môn nhất định điều tra kỹ lưỡng hơn, Cung Hoán Vũ sẽ ẩn thân như thế nào? Cho nên nàng đoán rằng Cung Hoán Vũ sẽ không ra tay gϊếŧ nàng, mới có thể hẹn lúc nửa đêm, đến chỗ ẩn thân của hắn gặp gỡ.

Không nghĩ tới Vụ Cơ lập lại chiêu cũ, muốn dùng khổ nhục kế thoát khỏi nghi ngờ. Vụ Cơ thật sự là bị Cung Nhị hoài nghi mà lo sợ, chó cùng rứt giậu. Coi như là nàng chủ quan, vậy mà lại bị Vụ Cơ dụ vào bẫy.

Bây giờ thoát thân mới là chuyện quan trọng nhất.

Nàng không đánh lại Vụ Cơ.

Ai ngờ Vụ Cơ ép sát từng bước, sử dụng thanh nhuyễn kiếm xuất thần nhập hóa, kiếm ảnh kín không kẽ hở, nàng đi tới chỗ hẹn đương nhiên không mang bất luận binh khí gì, tay không tấc sắt vội vàng chống lại Vụ Cơ sớm đã có chuẩn bị, rất nhanh đã rơi xuống cửa dưới.

Càng làm cho lòng người kinh hãi chính là, Vụ Cơ không cố ý bị nàng đoạt kiếm giống như kiếp trước, mà trái lại xuống tay độc ác muốn lấy mạng nàng.