Dạ Sắc Thượng Thiển (Đồng Nhân Vân Chi Vũ, Song Trọng Sinh)

Chương 13: Cháy

"Chấp Nhận hiện tại, Cung Tử Vũ, trong mắt ta, căn bản không xứng."

Cung Tử Vũ làm Chấp Nhận, chỉ có một khả năng: Chấp Nhận cùng Thiếu chủ cùng chết, hắn không có ở bên trong Cung Môn, bên trong Cung Môn chỉ có mình Cung Tử Vũ phù hợp điều kiện kế thừa vắng mặt.

Hoàng hôn đã buông xuống, những tòa nhà chằng chịt ẩn mình trong bóng cây âm u, toàn bộ Cung Môn lặng yên chìm vào giấc ngủ.

Hắn buộc áo choàng, dặn gò Viễn Chủy đệ đệ: "Phải chú ý an nguy của Vũ Cung."

Ánh nến nhảy lên trong đèn l*иg dưới mái hiên chiếu rọi ánh mắt hắn, ca ca vĩnh viễn đều như vậy, Vô Phong sợ hãi hắn, giang hồ kính trọng hắn, hắn là người có võ lực cùng mưu lược mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Cung Môn, cũng là người thích hợp làm Chấp Nhận nhất.

Bất kỳ ai cũng không thể so sánh với ca ca.

Hắn cười như chú chó nhỏ dính người: "Ca, sớm trở về, đệ chờ huynh trong Cung Môn."

"Ừ."

Cung Thượng Giác đánh ngựa rời đi, không ngờ vừa đi lần này, vận mệnh sẽ được sửa về quỹ đạo, sẽ giống hệt như kiếp trước, chuyện nên xảy ra rồi cũng sẽ xảy ra, không ai có thể thoát khỏi.

..........

Trăng sáng sao thưa, chuyện hạ độc hôm nay đã xong.

Ngày mai nàng sẽ được Vũ Cung đón đi, đến lúc đó nàng phải lén lút phân tích lợi hại cho Cung Hoán Vũ, phụ tá Cung Hoán Vũ kế thừa vị trí Chấp Nhận.

Nàng tập trung suy nghĩ, nên báo cho Cung Hoán Vũ biết nàng đã biết được hắn mưu sát Cung Hồng Vũ, kế hoạch đổ tội cho Vô Danh như thế nào, nếu nói nhiều quá, vậy Cung Hoán Vũ nảy sinh lòng gϊếŧ người bịt đầu mối, cũng sẽ không ổn.

Nàng muốn sống sót, trên chiếc thuyền của Cung Hoán Vũ này, phải làm tốt vị trí phu nhân Chấp Nhận của mình.

Hôm nay việc nhìn thấy Cung Nhị chẳng qua là một chuyện ngoài ý muốn, một sự việc xen giữa nho nhỏ.

Trong cuộc đời của Thượng Quan Thiển nàng, sẽ không bao giờ theo đuổi mấy đồ vật không thực tế nữa.

Nàng nhìn qua ngọn tháp cao ngoài cửa sổ, ở kiếp này, nàng đến để báo thù kia mà.

Tháp cao đèn l*иg sáng ngời như vậy, tựa như mục tiêu mà nàng muốn truy đuổi, nàng muốn Vô Phong tan rã, muốn Điểm Trúc chết không có chỗ chôn.

Ánh mắt của nàng phút chốc ngưng tụ, không đúng.

Cung Hồng Vũ chết vào đêm trước lúc tân nương được đón vào Vũ Cung.

Lúc ấy các nàng đang uống trà có nhắc đến, hôm sau Khương cô nương sẽ đón vào Vũ Cung, đêm đó Cung Hồng Vũ bị gϊếŧ.

Ngày mai nàng cũng bị đón vào Vũ Cung ——

Có lẽ là ngay trong đêm nay?

Đêm nay Cung Hoán Vũ sẽ ra tay, Cung Hồng Vũ chết, Cung Hoán Vũ giả chết, làm cho Cung Tử Vũ nhặt được một món hời lớn trở thành Chấp Nhận mới.

Nàng muốn lập tức nhắc nhở Cung Hoán Vũ!

Nếu Cung Hoán Vũ thật sự giả chết, Cung Tử Vũ làm Chấp Nhận, hết thảy lại giống như kiếp trước.

Cuối cùng Cung Hoán Vũ bại lộ dấu vết hoạt động, Cung Nhị gác đao ở trên cổ nàng, đúng là không phải chuyện tốt gì.

Nàng xác nhận lần nữa, đèn l*иg trên tháp cao chỉ là bình thường, Cung Hoán Vũ còn chưa ra tay.

Lập tức đứng dậy, phóng mắt tìm tòi đồ vật có thể dùng ở trong phòng.

Ánh lửa dấy lên, ngọn lửa nhảy nhót liếʍ đến rèm che, bay múa cắn nuốt cả chiếc giường.

Lửa bén rất nhanh, khói đặc tràn ngập.

Thượng Quan Thiển mở cửa phòng, bối rối kêu cứu: "Đi lấy nước..... người đâu mau tới..... "

Thị vệ vội vàng chạy đến, cứu nàng ra: "Nhanh đi truyền tin cho Thiếu chủ đại nhân, sân viện của nữ khách bị cháy rồi."

Nàng trốn ở nơi an toàn, nhìn ánh lửa hừng hực phóng lên trời, người xung quanh đôn đáo kêu khóc, xách thùng nước cứu hoả, cảm thấy hơi yên tâm, sân viện của nữ khách xảy ra chuyện lớn như vậy, Cung Hoán Vũ không có lý gì mà không đến.

Cung Hoán Vũ tính toán tường tận, lại dùng sai quân cờ, số phận của Cung Tử Vũ, thật sự là tốt đến mức thần kỳ, nên sớm gϊếŧ đi mới phải.

Còn Cung Nhị thì sao đây.

Nàng cười lạnh trong lòng, chết sống của người kia, có liên quan gì đến nàng.

Nàng ngẩng đầu, ánh mắt liếc qua tháp cao, sững lại.

Đèn l*иg đã đỏ lên.