Tạ Ô Ô ngồi ở một góc giường, toàn bộ quá trình đều ngại ngùng tới nỗi không dám ngẩng đầu, cho tới khi khoé mắt nhìn thấy thắt lưng, áo sơ mi, quần âu, cà vạt của người đàn ông vương vãi trên mặt sàn, cô mới đi chân trần trên sàn nhà, mặt vẫn còn ửng hồng.
Hôm nay từ lúc cô chủ động cởi cúc áo của anh, hình như anh cũng không để tâm đến việc cơ thể mình lộ ra trước mặt người tình.
Thẩm Phi Bạch bước vào phòng tắm, dươиɠ ѵậŧ phía dưới vẫn cứng, vừa dài vừa thô, qυყ đầυ màu đỏ hơi chĩa về phía trước, toả ra nhiệt độ nóng bỏng, đây là lúc dươиɠ ѵậŧ khiến phụ nữ vui vẻ nhất, bất kể lúc nào cũng có thể xâm nhập đến điểm G, sung sướиɠ cực độ.
Anh thử nước trong bồn tắm, nhiệt độ vừa đủ, có thể thấy được người xả nước cực kì biết ý.
Trong đầu Thẩm Phi Bạch đột nhiên hiện lên khuôn mặt xinh đẹp hợp lòng người ấy, đôi mắt hạnh dịu dàng, có mấy phần lanh lợi như nai con, khi căng thẳng ngượng ngùng, dái tai sẽ đỏ bừng.
Anh nằm xuống, nước bên trong tràn ra trên gạch, tỏa ra hơi thở ấm áp.
Thẩm Phi Bạch vuốt tóc lên, trên mặt toàn là nước, đưa tay xoa nắn thứ to lớn ở háng mình, đột nhiên có hứng thú, có lẽ lần tới anh quay lại, có thể cùng người tình nhân của mình làm một lần trong bồn tắm, mùi vị chắc chắn không tồi.
Lẽ ra anh có thể gọi Tạ Ô Ô vào liếʍ cho anh, nhưng căn bản không có đủ thời gian, nên anh tiện thể tự giải quyết.
Tạ Ô Ô ngồi trên sofa, không đến mấy phút, thư ký đã đưa quần áo tới cửa rồi.
Cô mở cửa, thư ký Tống nở nụ cười nghề nghiệp với cô: "Cô Tạ, đây là quần áo mà thị trưởng yêu cần, cô hãy mang vào đi ạ."
"Được, cảm ơn anh."
Tạ Ô Ô đóng cửa lại, Thẩm Phi Bạch đã tắm xong, để cô mang quần áo tới cho anh.
Tạ Ô Ô đẩy cửa phòng tắm ra, lần đầu tiên nhìn thấy thân hình tráng kiện của người đàn ông trong bồn tắm, càng đến gần, lòng bàn chân cô càng trở nên mềm nhũn, suýt chút nữa không thể đi được nữa, bị hơi thở nam tính mạnh mẽ cuốn vào.
Đối với những người đàn ông ở độ tuổi này, Thẩm Phi Bạch chắc chắn là bảo vật trân quý trong số những người xuất chúng.
Tạ Ô Ô tập trung suy ngẫm, cố đè nén sự lạ thường trong lòng, đưa quần áo cho anh: “Thị trưởng, đồ của anh.”
Thẩm Phi Bạch nhướng mắt nhìn cô, nếp hằn mí mắt hơi sâu, giống như nhìn thấu hết tất cả những suy nghĩ của cô, giọng điệu vẫn như bình thường.
"Được, để ở đây là được rồi, em ra ngoài đi."
Tạ Ô Ô định thần lại, đi ra ngoài.
Sau khi Thẩm Phi Bạch rời đi, Tạ Ô Ô mới nhớ ra mình cũng phải tắm rửa sạch sẽ.
Bồn tắm này là cái mà Thẩm Phi Bạch vừa mới dùng, vẫn còn có hơi thở của anh, trái tim Tạ Ô Ô có chút nhộn nhạo, cởϊ qυầи áo nằm xuống chỗ Thẩm Phi Bạch từng nằm một lần nữa, độ ấm của nước và hơi thở của người đàn ông còn sót lại bỗng chốc ôm trọn lấy cơ thể cô, giống như được mát xa chuyên nghiệp vậy, trong người còn sót lại cảm giác tê dại, vô cùng dễ chịu.
Lần tiếp theo gặp lại anh, cũng không biết là khi nào.
Cái con người Thẩm Phi Bạch này vốn không chìm đắm vào phụ nữ, anh đã bao nuôi cô hơn hai năm, không nói đến việc có chán ngấy hay không, tổng cộng bọn họ cũng chưa quan hệ được mấy lần, không biết tại sao lại như vậy nữa. Lần này không biết vì lý do gì, anh lại nhớ ra mình có bao nuôi người tình ở ngoài, hai năm không gặp, Tạ Ô Ô đoán anh đã vứt chuyện này ra sau đầu từ lâu rồi, chỉ có thư ký là nhớ, hàng tháng đều chăm chỉ gửi tiền tiêu vặt cho cô.
Vừa rồi hai người đều nhen nhóm lên ngọn lửa, chỉ thiếu một cú vào cửa cuối cùng, anh có thể dừng lại kịp thời vì chuyện khác, đây thật sự không phải cảnh giới của người bình thường.
Cô biết Thẩm Phi Bạch đã có vợ, hai người liên hôn chính trị, hình như là thanh mai trúc mã, nhưng hai người họ có lối sống riêng, còn có một đứa con trai mười lăm tuổi. Sau khi tính toán kỹ càng, Thẩm Phi Bạch đã sinh con ở tuổi hai mươi, so với những người cùng lứa, quả thật anh sinh con quá sớm.
Tắm xong, Tạ Ô Ô suy nghĩ ngổn ngang từ trong bồn tắm đứng lên, cầm lấy chiếc váy sạch sẽ mà thư ký Tống đưa tới cho cô.
Từ nội y đến váy, tất cả đều có kích cỡ đúng, Tạ Ô Ô hơi đỏ mặt, trong lòng gần như có thể đoán được, làm sao anh có thể biết được kích cỡ chứ.
Sau khi Tạ Ô Ô mặc váy xong, cô nhìn mình trong gương, giống như một đóa thủy tiên nở rộ, chiếc váy rất phù hợp với khí chất của cô, trong sáng thanh thuần, mang theo một chút cảm giác mong manh.
Đột nhiên điện thoại di động để trên bàn của cô vang lên, Tạ Ô Ô nhấc máy, thì ra là thư ký của Thẩm Phi Bạch, hỏi cô có muốn về sớm không, anh ta đã ở ngoài cửa khách sạn rồi.