Sau Khi Nam Thẳng Xuyên Thành Beta

Chương 20

Bị hệ thống trói buộc đùa bỡn trong lòng bàn tay, Trần Cố Nguyên không biết lúc này tâm trạng của mình thế nào.

Mặc dù cậu rất cảm ơn hệ thống vì đã cứu cái mạng nhỏ của cậu, nhưng cách làm vì để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn thế này thật sự làm cậu cảm thấy không vui.

Nhưng... Không làm như vậy thì hai bọn họ không dễ chịu! Mà làm như vậy thì cậu lại không dễ chịu... Đây quả thực... Quả thực là một vòng lặp không thoát ra được.

Trần Cố Nguyên nhức nhức cái đầu.

Thế cho nên, vì sao đối tượng công lược cứ nhất định phải là người đàn ông kia? Chẳng lẽ anh ta là MVP của thế giới này?

Ngay lúc Trần Cố Nguyên vừa bực bội vừa nghi hoặc, Luna bản chibi đột nhiên xông ra, vung cánh ngồi trên ghế ở phía trước, bắt chéo chân nhìn cậu.

[Hệ thống: Bởi vì anh ấy là nam chính của tiểu thuyết.]

[Nghe vậy, Trần Cố Nguyên sững sờ: Nam chính của tiểu thuyết?]

[Hệ thống: Đúng vậy, không phải trước khi xuyên không cậu đang đọc à? Ban đầu nhiệm vụ của tôi là trói định “Thu”, sau đó công lược nam chính, nhưng vì cứu cậu...

Hệ thống cố ý không nói hết, nhưng Trần Cố Nguyên hiểu ý nó ngay.

[Cậu trợn tròn mắt: Thì ra là thế!]

[Hệ thống: Đúng vậy, cậu không công lược anh ấy là tôi không hoàn thành được nhiệm vụ, cậu sẽ không thể trở về.]

[Trần Cố Nguyên nhíu mày: Như này không phải đang phá hoại hôn nhân của người ta à?]

[Hệ thống trợn trắng mắt: Bọn họ vốn là hôn nhân hợp đồng, cả hai không có tình cảm với nhau, không có tôi thì căn bản sẽ không có phát triển phía sau, sao lại là phá hoại được?]

À, nói cũng đúng...

[Hệ thống: Với lại, thời gian chúng ta xuyên qua là một năm trước khi chuyện trong tiểu thuyết xảy ra. Hiện tại nam chính vẫn chưa kết hôn với Thu, chỉ là quan hệ đính hôn hợp đồng.]

[Trần Cố Nguyên kinh ngạc: What??? Còn có thể xuyên qua trước khi chuyện trong tiểu thuyết xảy ra…]

[Hệ thống đỡ trán: Lúc ấy tình huống quá khẩn cấp, tôi không cẩn thận đếm sai một năm.]

Ặc...

Nghe xong những điều này, khóe miệng của Trần Cố Nguyên giật giật hai cái, đồng thời cũng hiểu ra, không có con đường nào khác để trở về.

Haizz.

Quả nhiên không trở về là đáp án chính xác nhất.

[Hệ thống: ...]

Chưa bao giờ gặp ký chủ khó trị như vậy, trên mặt Luna không còn cảm xúc gì nữa, nó ở đây giải thích nửa ngày, đối phương lại chỉ coi như nó đang đánh rắm?!

Cửa xe bên cạnh đột nhiên bị mở ra, Trần Cố Nguyên nhìn sang theo bản năng.

Chỉ thấy Alpha đứng thẳng ngoài cửa xe, dưới âu phục màu xanh mực, dáng người thẳng tắp mà cường tráng, nửa gương mặt bị ánh nắng chiếu vào nhu hòa, trông rất khôi ngô tuấn tú.

Không biết đang nói chuyện điện thoại với ai, dáng vẻ Alpha có chút bất đắc dĩ.

"Mấy ngày nữa rồi tính tiếp, hai ngày này tôi không tiện lắm." Tư Không Viêm cúi người ngồi vào trong xe.

Dường như không quen ghế phía sau có người, ánh mắt anh rơi vào vị trí bên cạnh, anh không biết người bên cạnh đang nhìn anh, có lẽ đối phương cũng không nghĩ rằng anh sẽ nhìn sang.

Ánh mắt hai người không kịp chuẩn bị mà chạm nhau.

Đôi bên đều sửng sốt một chút.

Bây giờ là hơn chín giờ sáng, ánh nắng không quá mạnh, gương mặt của Trần Cố Nguyên được nắng chiếu vào, ngũ quan như điêu khắc trở nên vô cùng sâu, đồng tử màu lam dưới ánh sáng trong veo mà thông suốt, làm người ta có cảm giác bản thân chìm trong biển lớn tĩnh lặng, quả thực là quá mức xinh đẹp.

Bởi vì chân quá dài, hai chân của Trần Cố Nguyên mở hơi rộng, cậu khoanh tay trước ngực, lưng tựa vào ghế ngồi, thoạt nhìn cả người lười biếng lại tùy ý.

Đối mặt không đến hai giây, Trần Cố Nguyên liền quay đầu đi, mặt không biểu cảm nhìn ra ngoài cửa sổ, tư thái cực kỳ giống một cậu ấm bất cần đời, phóng túng không bị trói buộc.