Mặc dù bác sĩ từng nói Alpha sẽ đánh dấu Omega, nhưng bác sĩ không nói đánh dấu sẽ cắn cổ, cũng không nói nếu bạn lữ của Alpha là Beta thì bản năng cũng sẽ thôi thúc bọn họ cắn đối phương.
Từng trận đau nhói tập kích đại não, Trần Cố Nguyên mở to hai mắt, vừa kinh hoàng vừa sợ hãi vì bị cắn.
Đều nói khi con người gặp nguy hiểm đến tính mạng, du͙© vọиɠ cầu sinh sẽ bộc phát ra sức mạnh mãnh liệt, lúc này cậu thật sự thấu hiểu rất rõ.
Mắt thấy đối phương cắn chặt không buông, cậu bỗng nhiên rút tay mình ra, sau đó kéo hai tay của đối phương đan chéo vào nhau đặt ngang trước ngực, đồng thời xoay người áp chế đối phương.
Một tay cậu đè đối phương lại, một tay sờ lên cổ mình, khi thấy bàn tay đỏ tươi một mảnh, tròng mắt cậu sắp trợn lòi ra rồi.
"Vãi! Cmn anh là zombie à?!"
Mắt thấy không đánh dấu thành công, vẻ mặt Alpha có chút dữ tợn, giãy dụa muốn đè đối phương lần nữa. Nhưng chẳng biết tại sao sức của Omega trên người lại mạnh hơn tưởng tưởng, làm anh có cảm giác bị đổi vai.
Dưới ánh đèn, làn da Alpha trắng nõn, trên môi dính chút máu đỏ tươi, đôi mắt trở nên đỏ ngầu, hai cái răng nanh sắc bén ngo ngoe muốn động ở khóe miệng, dáng vẻ thèm chảy nước miếng cực kỳ giống một con quỷ hút máu đói khát.
Thấy thế, Trần Cố Nguyên trợn tròn mắt, không để ý hình tượng quay ra cửa hét to: "Bác sĩ! Bác sĩ!!"
"Bác sĩ!!!!!!!"
Cậu nhớ bác sĩ từng nói nếu Alpha làm loạn, có một loại thuốc ức chế, tiêm một mũi là đối phương yên tĩnh ngay.
Nhưng hét vài tiếng mới nhớ ra đây là cửa sắt vonfram dày hơn 20 cm, dù có hét lòi bản họng cũng không thể nào có người nghe thấy.
Ngay lúc cậu đang kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, Luna bản chibi bay ra.
[Hệ thống: Ký chủ, trong tủ đầu giường có thuốc ức chế!]
Nghe vậy, Trần Cố Nguyên dừng lại, lập tức duỗi tay ra kéo ngăn kéo, quả nhiên bên trong có một cái hộp.
[Hệ thống: Tiêm bả vai.]
Trần Cố Nguyên gật đầu, một tay mở hộp lấy đồ vật bên trong ra, cắn tháo nắp kim tiêm, không chút do dự đâm vào bả vai của đối phương, sau đó ngón tay cái ấn xuống, tiêm cả ống thuốc ức chế vào.
Làm xong những việc này, cậu nhìn chằm chằm người dưới thân, muốn xem phản ứng của đối phương. Quả nhiên bác sĩ không lừa cậu. Khoảng mười giây sau Alpha thật sự yên tĩnh lại.
Thấy thế, Trần Cố Nguyên thở phào nhẹ nhõm.
Náo loạn một trận như vậy, cậu quyết định sau này nhất định phải nghe lời bác sĩ làm một bé ngoan.
Tuyệt đối không nên "tiện tay"!!
[Hệ thống: Ký chủ, trong ngăn kéo thứ hai có hộp thuốc.]
Trần Cố Nguyên liếc nó một cái, thầm nghĩ: Hộp thuốc? Hộp thuốc cái chó gì! Giờ không đi khỏi cái đất thị phi này thì còn chờ đến lúc nào?
Thế rồi, một phút sau cậu liền xuất hiện trong toilet của cabin cách ly.
"A! Má..."
Nhìn người đang sát trùng cho mình trong gương, Trần Cố Nguyên tức đến nghiến răng nghiến lợi: "Anh không biết nhẹ nhàng một chút à!"
Alpha bị quát sững sờ nhìn cậu không chớp mắt, vẻ mặt tủi thân ấm ức, dáng vẻ như bị bắt nạt.
Trần Cố Nguyên trợn mắt.
Bây giờ cậu xem như đã hiểu ra rồi, tất cả đều là hệ thống cố ý!
Bắt đầu từ khoảnh khắc cậu tiến lên đỡ đối phương là cậu đã không chạy thoát được nữa rồi.
"Vì sao..."
Tiếng nói trầm thấp ôn hòa khẽ vang lên.
Nghe vậy, Trần Cố Nguyên sửng sốt: "Cái gì?"
Cậu chớp chớp mắt, không xác định hỏi: "Anh khỏe chưa?"