Yêu Hậu Mị Quốc

Chương 25: Tướng quân, chàng thật đẹp trai

“Trong kinh có xảy ra chuyện kỳ lạ nào không?” Sở Tề liếc nhìn Triệu Tranh.

“Có!” Triệu Tranh lập tức trả lời: “Đại ca, gần nhất trong kinh đã xảy ra vài chuyện rất thú vị. Đúng rồi đại ca, lúc trước huynh từng nói với ta chuyện nữ nhân có sức lực vô song, ta cũng gặp một người giống thế.”

Vốn dĩ Sở Tề đang ngồi yên lắng nghe, nhưng vừa nghe thấy mấy lời Triệu Tranh nói lại đột nhiên đứng phắt dậy: “Thật sao? Người đó là ai?”

Từ trước đến nay, cho dù Thái Sơn có sụp đổ ngay trước mắt, sắc mặt của Sở Tề cũng sẽ không thay đổi. Triệu Tranh quen biết hắn lâu đến như vậy, cũng từng nhìn thấy hắn bày mưu lập kế đem rất nhiều lão hồ ly chơi đùa trong lòng bàn tay, nhưng quả thật chưa từng thấy hắn như vậy.

Triệu Tranh vẫn luôn cho rằng trên đời này không hề tồn tại những chuyện có thể khiến cho Sở Tề thất thố, kết quả ngay lúc này lại chỉ vì một câu nói của hắn ta lại có thể khiến sắc mặt của Sở Tề lập tức thay đổi……

Triệu Tranh vô cùng kinh ngạc nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn ta trả lời câu hỏi của Sở Tề: “Đại ca, người đó chính là Nhị tiểu thư của Tân gia.”

“Tân gia?” Sở Tề cau mày: “Nhị tiểu thư, con gái của Tân Viễn?”

“Chính là nàng, cũng chính là biểu muội của lão Lục.” Triệu Tranh nói: “Ta vẫn luôn cho rằng nàng chỉ là một người yếu đuối không có chủ kiến của riêng mình. Kết quả không nghĩ tới nàng thật sự thâm tàng bất lộ, không muốn trở thành kẻ tình nguyện bị người khác ức hϊếp. Chuyện nàng làm ngày hôm đó thật sự khiến người ta hả lòng hả dạ! Huynh không thấy được gương mặt xinh đẹp kia của Tân Hoàng vì thế mà vặn vẹo méo mó, còn có Tân Viễn, mấy ngày nay đã tặng cho ta không ít lễ vật, cũng chỉ vì muốn ta đừng nói chuyện này ra bên ngoài……”

“Đừng dài dòng nữa có được không, huynh mau nói cho ta nghe về tình huống cụ thể của ngày hôm đó đi.” Sở Tề lập tức ngắt lời Triệu Tranh.

Triệu Tranh biết Sở Tề thích nghe những chuyện kỳ lạ, hơn nữa còn có thể từ trong đó mà phân tích ra được một ít âm mưu, nhưng hôm nay hình như không giống vậy?

Tại sao hắn ta lại luôn cảm thấy đại ca của hắn ta đã quá chú ý tới vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia?

Nếu lúc này, người đứng trước mặt là người khác, Triệu Tranh chắc chắn sẽ giễu cợt hắn một phen, nhưng mà…… Người hiện tại đang đứng trước mặt hắn ta lại là đại ca của hắn ta, là người chỉ cần một bạt tai cũng có thể đánh hắn đến mức gào cha khóc mẹ, đồng thời cũng là người dạy hắn ta vực dậy một Hầu phủ đang đứng bên bờ vực lung lay sụp đổ.

Vài năm trước, nếu không phải Sở Tề đã cho hắn ta lời khuyên, chỉ e rằng hắn ta đã sớm bị vị bệ hạ đa nghi ngồi trên ngôi vị hoàng đế kia gϊếŧ chết.

Triệu Tranh đem những việc ngày hôm đó bản thân mắt thấy tai nghe kể lại một cách tỉ mỉ cho Sở Tề, sau đó lại nói ra những chuyện mà mình tìm hiểu được trong mấy ngày hôm nay. Ví dụ như chuyện Nhị tiểu thư của Tân gia uy hϊếp Tân Viễn: “Nghe nói mấy ngày nay, vị Nhị tiểu thư này vô cùng nghênh ngang trong Tân gia, nhưng lại không một ai dám chọc đến nàng.”

“Tất nhiên rồi, nàng cũng không dễ chọc đến thế.” Sở Tề vừa nói, khóe miệng cũng bất giác cong lên.

Triệu Tranh vừa ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Sở Tề đang cười, cả người hắn ta đều sửng sốt…… Có phải hắn ta bị hoa mắt rồi không? Nhất định là hắn ta hoa mắt! Sao hắn ta có thể nhìn thấy vị đại ca mặt lạnh này của mình đang cười chứ?

Nụ cười này, nhìn còn có chút…… Khụ khụ, nhộn nhạo.

“Hiện giờ nàng sao rồi?” Sở Tề lại hỏi, tuy rằng vẫn chưa chắc chắn trăm phần trăm, nhưng nghe Triệu Tranh miêu tả, hắn liền cảm thấy vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia có tám phần chính là người hắn muốn tìm.