Hey, Quái Vật Nhỏ! Cưng Đi Nhầm Phim Trường Rồi!

Chương 35

Tìm được đường sống trong chỗ chết đúng là nên ăn mừng thật.

Anh ta bước chân ra khỏi túi da máu mủ dính nhớp, nhặt quần áo dưới đất lên nhanh chóng mặt vào.

“Chiêu hồn.” Trái cổ chuyển động, giọng nói trầm thấp.

Anh ta ra lệnh một tiếng, sương mù vốn tan đi không ít lại hội tụ lần nữa, từng khuôn mặt quỷ trào ra từ sương mù rít rào trong thinh lặng, biểu cảm oán độc lũ lượt chui vào túi da phía trước.

Cô gái, không bây giờ anh ta đã là một người đàn ông. Người đàn ông lui về phía sau vài bước, khoanh tay trước ngực thích thú thưởng thức cảnh tượng trước mắt.

Túi da rỗng tuếch bị từng khuôn mặt quỷ lắp đầy, giống như quả bóng được bơm khí từ từ phồng lên, vết nứt vỡ ở phần lưng cũng thong thả khép lại.

Mấy phút sau, một cô gái mặt đầy hình xăm đã đứng trước mặt người đàn ông, cơ thể khô quắt như xác ướp, hốc mắt hãm sâu không có tròng mắt chỉ có hai cái lỗ đen kịt, cô ta há miệng phun ra một luồng âm khí, âm khí vặn vẹo thành một khuôn mặt quỷ.

“A a a a!!!”

Miệng của cô gái cũng tối om như hai mắt, không có răng, lưỡi và yết hầu. Tiếng rít gào cô ta phát ra không phải từ một người, mà từ hàng vạn hàng ngàn tiếng kêu hoặc chói tai hoặc cao vυ't hoặc thê lương kết hợp tạo thành.

Ngày càng nhiều mặt quỷ chui vào cái miệng sâu không thấy đáy của cô gái, sống nhờ ở đó, làm đầy cơ thể của cô ta. Cô ta không còn giống một cái xác khô quắt nữa.

Sóng âm chấn động từng vòng xua tan sương đen, cây cối xung quanh dần lộ ra. Di động ném trong bụi cỏ vẫn còn đang sáng đèn, chiếu sáng góc tối âm trầm đó.

Lá khô rơi xuống từ ngọn cây bay lả tả, tạo ra bóng chồng ma quái.

“Phong ấn!”

Người đàn ông vừa dứt lời, mặt quỷ lao tới từ bốn phương tám hương lập tức tan đi. Cô gái vẫn đang hét to, chất giọng cực kỳ chói tai.

“Câm miệng!” Người đàn ông lạnh lùng quát lớn.

Cô gái đang rít gào lập tức ngậm miệng lại, hai chữ “Phong ấn” trên trán sáng bừng lên, đuổi đi mấy cái mặt quỷ hung ác vẫn còn lởn vởn xung quanh. Biểu cảm oản độc đọng lại trên mặt cô gái, như một chiếc mặt nạ không cởi xuống được.

Viên thịt màu hồng xem đến ngây người, miệng há thật to, hơn nửa cái lưỡi phân nhánh ngốc ngốc thè ra ngoài.

“Mi cũng ngậm miệng.” Người đàn ông liếc nó một cái, giọng nói không hề lạnh băng mà ngược lại có thêm chút ý cười lẫn vào trong.

Viên thịt màu hồng nhanh chóng rụt đầu lưỡi phân nhánh vào, miệng cũng mau chóng ngậm lại.

Con trùng lớn kỳ lạ này hình như rất mạnh, sau khi lột da xong lại biến thành hai con! Mình chắc chắn không đấu lại nó!

Viên thịt màu hồng vừa nghĩ đến đây, lập tức ưỡn ẹo thân thể, vội vàng chạy trốn.

“Muốn chạy ư?” Một giọng nói từ tính chậm rãi truyền đến, ngay sau đó, một bàn tay to lớn khỏe mạnh tóm lấy nó một cách vững vàng.

Chít chít! Viên thịt màu hồng lo lắng kêu lên hai tiếng.

Bàn tay nhẹ nhàng nhéo nhéo viên thịt mềm mại đàn hồi này, cười nhẹ lên tiếng: “Quái vật nhỏ, mi nói xem ta có thể bóp nát mi không? Nếu không chúng ta thử xem nhé?”

Viên thịt màu hồng nhận ra bàn tay đang bóp lấy mình đang gia tăng sức lực, nó bắt chước âm thanh của con trùng lớn, tức giận mở miệng: “Đệch thằng cha mày!”

Người đàn ông: “...”

Âm thanh hồn nhiên nho nhỏ cực kỳ ngọt ngào hoàn toàn không ăn nhập với hoàn cảnh xung quanh. Người đàn ông lau mặt, vẻ mặt tàn bạo thoáng cứng đờ trong chốc lát.

Viên thịt màu hồng nhanh chóng giãn dài cái mông, tạo thành hình đuôi kim rồi hung hăng đâm vào mu bàn tay của người đàn ông.