Cô gái phản ứng rất nhanh, cảm giác tay được buông lỏng cô ta lập tức đứng lên, đầu ngón tay hung hăng vẽ một nét ngay giữa chân mày, vệt máu tóe ra trước mặt.
Nét cuối cùng của phong ấn cuối cùng cũng hoàn thành! Mặt quỷ lao tới như thủy triều lập tức lui lại, ẩn vào sương mù dày đặc.
Ngay thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, cô gái đã được cứu.
Con bò cạp hồng nhạt bám ngay hông cô gái trượt xuống theo ống quần, nó bị té đến hoa mắt váng đầu, biến trở lại thành viên tròn.
Cô gái quỳ bò trên mặt đất, thở dốc từng hơi trong miệng khụ ra mấy ngụm máu. Thoạt nhìn cô ta trông giống như con chó nửa chết nửa sống, nhưng ngoài miệng thì cười nhẹ, cô ta vui sướиɠ đến phát điên.
Cười vài giây sắc mặt cô ta lập tức thay đổi, ngồi thẳng eo kéo quần ra nhìn nhìn vị trí trọng yếu của mình. Đau nhức vẫn còn đó, thứ kia đã sưng lên, may mà cô ta có được năng lực đặc biệt, không đến mức phải tàn tật suốt đời.
“Đệch cụ nhà mi! Dám chích ta!”
“Cô gái” nắm quái vật nhỏ lên, nhắm ngay cái đầu tròn của nó mà tát bộp bộp bộp liên hồi.
Viên thịt màu hồng mắt đầy sao xẹt, kêu chít chít không ngừng.
“Còn dám mắng ta?”
“Cô gái” xoay tay lại thưởng cho nó thêm vài cái bạt tai.
“Đệch cụ nhà mi, đệch cụ nhà mi!” Đừng hiểu lầm, lời này không phải do cô gái nói.
Trong lúc tức giận viên thịt hồng nhạt bắt chước giọng nói của trùng lớn, lặp đi lặp lại một câu này. Tuy nó nghe không hiểu gì cả nhưng có thể đoán ý từ giọng nói, loại âm thanh kỳ quái này chắc chắn có tác dụng uy hϊếp.
Cô gái: …
Lửa giận của cô ta lập tức dập tắt, chỉ còn lại cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
“Đệch cụ nhà mi!” Quái vật nhỏ lại lặp lại câu này, giọng nó cực kỳ non nớt mang theo chút mùi sữa của trẻ con.
Cánh tay giơ cao của cô gái từ từ hạ xuống, vỗ đầu quái vật nhỏ một cái.
“Đệch, ta so đo với mi làm gì. Mi chả hiểu cái quái gì cả!” Cô ta than một tiếng rồi đặt quái vật nhỏ xuống tảng đá to bên cạnh.
Sau đó cô ta nhanh chóng cởi sạch quần áo, nằm sấp xuống tứ chi chạm đất, cố gắng cong người lên hết mức có thể. Cơ thể thon gầy được bao bọc bởi một lớp cơ bắp mỏng, phần lưng cong lên hiện ra hình dạng của xương sống. Đốt xương lồi lên sắc bén, nối liền với nhau tựa như từng cái dùi khoan.
“Hô hô…”
Cô gái phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, phần lưng cong lên gần như gấp khúc. Phần đốt sống gập lại nhất bỗng nhiên đâm thủng làn da, phát ra tiếng da thịt xé rách.
Tiếng rên của cô gái chợt cao vυ't lên, thảm thiết vô cùng. Mô hôi lạnh hoà cùng máu đen chảy xuống như mưa.
Viên thịt màu hồng vốn định chạy trốn bị cảnh tượng quỷ dị này dọa ngây người, Nó mở to hai mắt quan sát thật kỹ.
Tất cả chuyện xảy ra trên thế giới này đều là tài liệu học tập tốt nhất đối với nó. Nó cần phải quan sát mọi chuyện xung quanh, cũng cần phải học tập mọi chuyện xảy ra.
Xương sống lưng đâm thủng da mở ra một lỗ hỏng. Lỗ hỏng nhanh chóng mở rộng lan tới toàn bộ phần lưng. Một cơ thể máu tươi đầm đìa chui ra từ túi da rách vỡ, từ từ đứng thẳng dậy.
Cơ thể này thoát thai với thân thể thon gầy trước đó, nó cường tráng, cao lớn, mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn ẩn chứa sức mạnh to lớn, trên làn da tái nhợt đã không còn dấu vết hình xăm, trơn bóng không tì vết.
Anh ta rên lên một tiếng đầy sảng khoái rồi lau sạch vết máu trên mặt, lộ ra ngũ quan sắc bén quyến rũ, tròng mắt đen nhánh, ánh mắt âm u, giống như một con dã thú chuẩn bị vồ lấy con mồi.