Nhóc Câm Sống Lại

Chương 40: Quảng Bá Sản Phẩm

Mục Tiểu Khả vội xua tay, "Đều nhờ cậu cả. Nếu không có cậu giúp, tớ đâu gặp được ca sĩ đó. Tớ phải cảm ơn cậu mới phải."

"Hehe, không có gì đâu. Nói vậy chứ, tớ còn phải cảm ơn cậu nữa kìa. Nhìn cây trâm này đi, đẹp quá, vừa đến đã có bao nhiêu chị em hỏi tớ mua ở đâu, sách của tớ cũng bán được thêm biết bao nhiêu cuốn!" Mặt tiểu Nhân đầy biểu cảm, thấy Mục Tiểu Khả vẫn còn áy náy, bèn nháy mắt tinh quái: "Lần sau làm trâm cho tớ, giảm nửa giá nhé!"

"Hahaha, tiểu Nhân cậu thật là." La Gia Mính cũng cười. Mục Tiểu Khả gật đầu không chút do dự, đừng nói nửa giá, cho không cũng được ấy chứ.

Trước khi về, tiểu Nhân và La Gia Mính bắt Mục Tiểu Khả đăng ký tài khoản Weibo, đồng thời bảo cậu cập nhật động thái trên nền tảng X, đồng bộ với tài khoản Weibo.

Về nhà, việc đầu tiên Mục Tiểu Khả làm là đăng những bức ảnh đã chụp sẵn lên Weibo và nền tảng X. Không ngờ vừa đăng ảnh cây trâm mã não, lập tức có người chia sẻ, không ngờ người đó chính là Lạc Sanh.

Lạc Sanh chia sẻ với bài viết: Cảm ơn bàn tay khéo léo của Thái Thái, "Hạc giữa mây trời" đẹp quá!

Fan của Lạc Sanh lập tức ùa tới, bình luận chia sẻ như ong vỡ tổ.

Lần đầu tiên Mục Tiểu Khả được nhiều người công nhận như vậy, cậu phấn khích vô cùng, niềm vui và cảm giác thành tựu gần như trào ra ngoài. Cậu nôn nóng muốn chia sẻ niềm vui này với ai đó, không nghĩ ngợi gì đã chạy đi gõ cửa phòng Sở Hàm.

Sở Hàm mở cửa ra, thấy đôi mắt to long lanh của Mục Tiểu Khả đang cười với mình, anh không nhịn được cũng cười theo, "Sao thế, vui như vậy?"

Mục Tiểu Khả giơ điện thoại cho anh xem, nội dung rất đơn giản, một bài đăng với hàng trăm bình luận, toàn về cây trâm.

Sở Hàm ngạc nhiên nhìn Tiểu Khả, "Đăng video rồi à?"

Mục Tiểu Khả lắc đầu, "Hôm nay em đi triển lãm truyện tranh! Không ngờ mấy cây trâm hôm trước thầy xem đó đều bán được hết, một ca sĩ rất nổi mua xong còn giúp em quảng cáo nữa!"

Sở Hàm hiểu ra, "Nên giờ vui lắm hả?"

Mục Tiểu Khả gật đầu mạnh, nụ cười trên mặt không thể kiềm chế được, "Nhiều người thích trâm em làm lắm, chưa bao giờ có nhiều người khen em thế, em vui quá đi mất! Thầy ơi, em thật sự vui lắm!"

Từ "vui" cậu gõ hai lần, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ để diễn tả tâm trạng lúc này. Kiếp trước dù có thể nói chuyện, nhưng chưa từng có ai công nhận khả năng của cậu. Dù cậu từng đỗ vào trường đại học như Vinh Ngạn Triết, dù cậu cũng từng nhận học bổng, nhưng trong mắt mọi người xung quanh, cậu vẫn chỉ là kẻ vô dụng, sống cũng chỉ phí không khí. Họ đều nói nhà họ Mục có Mục Giai là đủ rồi, cậu chỉ là kẻ kéo chân, không chừng ngày nào đó còn liên lụy cả nhà họ Mục trở thành mục tiêu công kích.

Đặc biệt là sau khi lấy Vinh Ngạn Triết, cậu mất tự do, thường xuyên vắng mặt trong các buổi học, cuối cùng bị đuổi học, thật sự trở thành kẻ vô dụng. Vinh Ngạn Triết cũng chẳng bao giờ an ủi cậu, chỉ biết châm chọc mỉa mai, còn nói cậu không bằng một góc của Mục Giai.

Nhưng bây giờ sự thật chứng minh, cậu không phải kẻ vô dụng, những gì cậu làm được rất nhiều người công nhận, cậu có thể tự mình sống thật tốt! Cậu không phải là kẻ kéo chân nhà họ Mục, cậu sẽ có sự nghiệp của riêng mình, sẽ có cuộc đời khác!

Lúc này đây, cậu muốn chia sẻ tất cả tâm trạng của mình với Sở Hàm, cậu cảm thấy Sở Hàm sẽ hiểu cậu, sẽ khích lệ cậu!

"Trâm em làm vốn đã rất đẹp mà." Sở Hàm đưa tay xoa đầu Mục Tiểu Khả.

Mục Tiểu Khả cười rạng rỡ, "Cảm ơn thầy!"

"Thầy đang đợi video của em đấy, đã hứa để thầy làm người xem đầu tiên, đừng quên nhé."

Mục Tiểu Khả gật đầu thật mạnh.

Vài ngày sau, Mục Tiểu Khả đăng tải đoạn video đã chỉnh sửa lên mạng.

Người đầu tiên chia sẻ và like video của cậu là một tài khoản cấp 6. Hơn nữa, cậu mới chính là người đăng video nhưng người này chỉ tiện tay giúp đỡ thôi mà cũng kéo cho cậu thêm nhiều người chia sẻ theo sau, thậm chí còn có mấy chủ bá siêu cấp nổi tiếng với cả triệu fan!

"Nghe nói có một người mới rất tuyệt, chúng tôi theo Hàm đại thần đến rải hoa* đây!"

*rải hoa: ý chỉ cổ vũ

"Cố lên nhé bé cưng!"

"Trâm cài tóc đẹp quá, bàn tay nhỏ xinh ghê!"

"Thái Thái, Thái Thái tiên nữ giỏi quá!"