Nhóc Câm Sống Lại

Chương 39: Bán Cho Tôi Đi

Mức giá này khiến các cô gái khác sửng sốt: "Đắt vậy sao?"

Chiếc trâm mã não này có thân được chạm khắc từ đá mã não*, phía trên quấn dây vàng tạo hình một con hạc, mắt hạc được gắn pha lê đen, xung quanh là hoa văn mây làm từ ngọc trắng ngà. Tuy không phải dương chi ngọc thật nhưng ngọc thạch này giá cũng không hề rẻ. Hình dáng chiếc trâm uyển chuyển, mang vẻ cổ điển, có thể khiến người ta choáng ngợp ngay từ cái nhìn đầu tiên.

*Đá mã não:

Tiểu Nhân chỉ cần liếc mắt đã nhận ra chất lượng của chiếc trâm, liền giải thích: "Mấy cậu đều là người tinh mắt cả, hẳn chỉ cần nhìn những viên đá trên đó là biết giá không thể rẻ đúng không? Tiểu Khả, chỉ riêng tiền nguyên liệu cũng phải bảy tám trăm rồi phải không?"

Mục Tiểu Khả gật đầu. Thực ra cậu cũng biết giá thị trường, mức giá này chắc chắn không phải ai cũng chấp nhận được. Nhưng chiếc trâm này cần phải làm như vậy mới có có hồn, thay đổi nguyên liệu sẽ không đạt được hiệu quả này, mà cũng không thể giảm chi phí được.

Mục Tiểu Khả thấy các cô gái bớt nhiệt tình đi, cậu vội vàng lắc đầu và đánh máy: "Nếu mọi người thấy đắt thì không mua cũng được, lúc làm tôi vẫn chưa suy nghĩ kỹ về vấn đề này..."

"Chiếc trâm này tôi mua! Thái Thái, bán cho tôi đi!"

Một giọng nói trong trẻo bất ngờ cắt ngang. Chủ nhân của giọng nói chen lên phía trước, một cô gái trẻ trang điểm tinh tế đập chiếc sáo cosplay xuống bàn, mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào chiếc trâm mã não, thốt lên: "Thái Thái! Tôi thích cái này! Bán cho tôi đi!"

Bên cạnh có người kinh ngạc kêu lên: "Trời ơi, Lạc Sanh kìa! Ca sĩ Lạc Sanh hát bài Lưu Ly Trần đó!"

Sau khi tên của Lạc Sanh được hô lên, gian hàng của tiểu Nhân càng đông nghẹt người. Còn Lạc Sanh vẫn đang nói chuyện với Mục Tiểu Khả, hoàn toàn không để ý đến sự náo động mình gây ra.

"Thái Thái, đồng ý bán cho tôi đi!"

Tiểu Nhân lén kéo áo Tiểu Khả, ra hiệu cho cậu.

Mục Tiểu Khả hiểu ý tiểu Nhân: Bán được thì bán ngay! Cuối cùng cậu gật đầu.

Lạc Sanh lập tức rút điện thoại ra quét mã thanh toán, như sợ Mục Tiểu Khả đổi ý vậy.

"À phải rồi, cậu có Weibo không? Kết bạn nhé!" Lạc Sanh vừa nói vừa mở Weibo, chờ Mục Tiểu Khả nói ID.

Nhưng Mục Tiểu Khả ngớ ra, cậu đâu có Weibo!

"Cậu không có Weibo à?"

"Vậy làm sao tôi tìm cậu được? Lần sau cậu có sản phẩm mới, tôi không mua được thì sao?"

Lạc Sanh tiếc nuối vô cùng, như là muốn đăng ký Weibo cho Mục Tiểu Khả ngay tại chỗ.

"Tôi có tài khoản trên nền tảng X, sẽ cập nhật sản phẩm ở đó. Nếu cô muốn, có thể theo dõi tài khoản của tôi - 可言." Mục Tiểu Khả giơ ra tên tài khoản, Lạc Sanh và đám thanh niên nam nữ đứng sau lập tức follow cái tài khoản LV1 chưa có gì cả của cậu!

Lạc Sanh mua xong đồ liền vui vẻ rời đi. Sau đó đám đông dần tản đi, mấy cô gái còn nán lại cuối cùng cũng mua hết mấy cây trâm còn lại.

Mục Tiểu Khả không ngờ đến triển lãm truyện tranh có một tiếng đồng hồ mà mấy cây trâm giá không hề rẻ của cậu lại bán hết sạch nhanh như vậy!

Chẳng bao lâu sau, tiểu Nhân giao gian hàng cho cô bạn bên cạnh, kéo Mục Tiểu Khả và La Gia Mính đi dạo, tiện thể giải thích cho họ vài kiến thức cơ bản về thế giới otaku. Ví dụ như "Thái Thái" cũng có thể là con trai, tiểu Nhân cũng là một tác giả đồng nhân khá nổi, mấy chị em mặc Hán phục lúc nãy đều là thành viên trong nhóm của cô ấy.

*Đồng nhân: được sáng tác lại, viết lại dựa trên 1 tác phẩm nổi tiếng đã có sẵn như truyện tranh, phim ảnh, hoạt hình hay 1 tác phẩm văn học, truyện…

Nhắc đến Lạc Sanh - người vừa mua chiếc trâm mã não của Mục Tiểu Khả, tiểu Nhân liền rất hào hứng! "Chị Lạc Sanh nổi lắm, gần như không ai trong giới cổ phong không biết chị ấy. Hôm nay chị ấy mua cây trâm này, dù không lời cũng phải bán! Tin tớ đi, lát nữa chị ấy sẽ đăng Weibo khoe trâm, chắc chắn sẽ kéo về cho cậu vài trăm đến cả vài nghìn fan mới!"

"Ghê vậy sao!" La Gia Mính thay Mục Tiểu Khả thốt lên kinh ngạc. Vài trăm đến cả vài nghìn fan, không nhiều không ít, nếu một phần mười trở thành khách hàng cố định của Mục Tiểu Khả thì quả là làm ăn phát đạt!

"Tớ lừa các cậu làm gì! Lượng tương tác của chị ấy cực kỳ lớn, nửa năm nay game trong nước nào cũng mời chị ấy hát nhạc đồng nhân, là một trong những đại thần hàng đầu trong giới đấy. Tiểu Khả, tớ đã bảo cậu thế nào cũng nổi mà!"