Nhóc Câm Sống Lại

Chương 38: Tham Gia Triển Lãm Truyện Tranh

La Gia Mính hét lớn trong điện thoại: "Tiểu Khả, cậu có muốn tới triển lãm truyện tranh chơi không! Tớ và tiểu Nhân đều đang ở buổi triển lãm, cậu tới chơi cùng cho vui!"

Mục Tiểu Khả nhìn thời gian, chiều nay cậu có tiết học bù, còn là môn toán nữa...

Mục Tiểu Khả không nói được, chỉ có thể gửi tin nhắn cho La Gia Mính.

"Aizz, chỉ một lần thôi. Rất gần trường chúng ta. Không phải cậu sống gần trường sao? Chỉ cần đi chiếc xe đạp màu vàng của cậu vài phút là tới rồi, nếu muốn quay lại lớp học thì cậu cũng có thể về kịp.

Mục Tiểu Khả hơi do dự, La Gia Mính lại bổ sung thêm: "Cậu còn có chiếc trâm cài tóc khác nữa không? Mang theo đi! Đến đây nhất định sẽ không lỗ đâu!"

Lúc này, trong điện thoại di động của La Gia Mính vang lên giọng của một cô gái khác: "Tiểu Khả! Tớ là tiểu Nhân! Mau đến, mang theo đồ của mình, đến đây nhanh đi, nhân lúc đang có nhiều người, nhanh chút!"

Mục Tiểu Khả mím môi, nhìn mấy món đồ của mình, cuối cùng quyết định: "Được, tớ đi ngay!"

Mười mấy phút sau, Mục Tiểu Khả cuối cùng cũng tới triển lãm truyện tranh, nó được đặt tại trung tâm của nơi tổ chức triển lãm. Trời đã xế trưa nhưng lối vào vẫn đông nghẹt người. Cậu vẫn chưa bình tĩnh lại thì thấy một nhóm người mặc trang phục trong game tụ tập thành nhóm đang đi về phía cậu. Bỗng nhiên, bọn họ cùng hét lên hai câu khẩu hiệu đầy mạnh mẽ, có cảm giác rất trẻ trâu. Xung quanh cũng có một số người hoá trang thành các nhân vật khác nhau, có người còn cầm súng ống. Đây là lần đầu tiên Mục Tiểu Khả nhìn thấy khung cảnh này, bỗng nhiên lại cảm thấy máu nóng sục sôi, thật là kỳ diệu.

"Tiểu Khả!"

La Gia Mính đứng ở vạch đỏ vẫy tay chào cậu, bên cạnh cô là một cô gái xinh đẹp mặc bộ Hán phục thời Minh lộng lẫy. Chiếc trâm phượng vàng trên đầu cô lấp lánh rực rỡ dưới ánh nắng, thu hút mọi ánh nhìn. Chắc hẳn đó là khách hàng đã đặt trâm của cậu.

Tiểu Khả chạy lại. La Gia Mính đưa vé vào cửa cho cậu: "Nhanh lên, quầy của tiểu Nhân đông kinh khủng!"

Không dám chậm trễ, Mục Tiểu Khả theo họ vào trong và nhanh chóng tiến về phía quầy của tiểu Nhân.

Trên đường chạy về Tiểu Nhân không quên đè lại búi tóc của mình, nhất là cây trâm kia, ánh mắt Mục Tiểu Khả cũng dính vào cây trâm không dời ra được, cậu thật không ngờ cây trâm này lúc cài vào lại thu hút như vậy.

Khi về đến gian hàng của tiểu Nhân, cậu thấy có gần mười cô gái mặc Hán phục đang đứng đó. Hầu hết đều ở độ tuổi học sinh trung học, cũng có vài người lớn tuổi hơn, nhưng đều rất trẻ.

"Thái Thái*! Cuối cùng chị cũng về rồi!"

*Thái Thái: là chỉ những người sáng tác truyện/ những người trong cùng 1 vòng thường gọi nhau như thế này

Họ gọi tiểu Nhân là "Thái Thái". Cô thở hổn hển, nói: "Xin lỗi, tôi vừa đi đón người. Không phải mấy cậu muốn mua trâm cài tóc à? Cậu ấy đến rồi đây!"

Tiểu Nhân khoa trương đề cử Mục Tiểu Khả với mọi người, điều này làm cho Mục Tiểu Khả vừa mừng lại vừa lo. Trong chớp mắt, hơn mười đôi mắt đều nhìn vào cậu. Giọng nói và cử chỉ của tiểu Nhân thậm chí còn thu hút cả những người qua đường.

"Là con trai á?!"

Mục Tiểu Khả ngượng ngùng gật đầu, rồi lấy ra chiếc hộp đựng trâm. Bên trong, những chiếc trâm cài được bọc cẩn thận. Khi cậu lấy chúng ra, mọi người đều trầm trồ.

"Ồ!" Tất cả đều ngạc nhiên. Những chiếc trâm này vẫn tỏa sáng rực rỡ ngay cả dưới ánh sáng mờ của hội trường, vừa sang trọng vừa tinh tế như chiếc trâm phượng vàng trên đầu tiểu Nhân.

"Đây đều là do cậu làm à? Có ai đặt trước chưa? Bọn mình muốn mua!"

Mục Tiểu Khả bỗng khựng lại. Cậu quay sang nhìn La Gia Mính và tiểu Nhân, ánh mắt đầy vẻ không chắc chắn và khó tin.

Tiểu Nhân vội vàng trấn an các cô gái đang phấn khích: "Các cậu bình tĩnh đi. cậu ấy gần đây không nói được, phải gõ chữ. Để xem cậu ấy nói gì đã."

Mục Tiểu Khả biết ơn nhìn tiểu Nhân. Cô nháy mắt tinh nghịch: "Tiểu Khả, cứ từ từ thôi, đừng vội."

Mục Tiểu Khả liền lấy ra bản giới thiệu về những chiếc trâm mà cậu đã làm trước đó. Cậu đã ghi lại nguyên liệu và nguồn cảm hứng cho mỗi chiếc trâm, kể cả giá cả.

La Gia Mính thấy vậy liền giúp cậu đọc phần giới thiệu, cậu chỉ cần triển lãm sản phẩm cho mọi người xem là được. Tuy nhiên, khi đọc đến giá của chiếc trâm, La Gia Mính sửng sốt: "Chiếc trâm mã não này giá 1000* á?"

*1000 tệ ~ 3tr4 tiền Việt