Mục Giai quay lại lớp 12-3, cậu ta và Phó Gia Uân học cùng một lớp, còn có Tào Thành Lễ lúc trước nói xấu Mục Tiểu Khả trong nhóm chat cũng là học sinh lớp này.
Hôm nay không thấy bóng dáng Mục Giai đâu, mấy tiết học đều như vậy, đương nhiên thu hút sự chú ý của Phó Gia Uân và Tào Thành Lễ.
Phó Gia Uân thấy sau khi giáo viên vào lớp Mục Giai mới quay lại, trong lòng không khỏi có chút ý kiến.
Tan học, Phó Gia Uân liền kéo lấy Mục Giai nói: “Hôm nay cậu chạy tới chạy lui mấy lần, đi đâu vậy?”
Mục Giai thở dài, “Tớ còn có thể đi đâu chứ, tìm Tiểu Khả thôi, bây giờ tớ gửi tin nhắn cho em ấy, em ấy cũng không trả lời. Tớ vừa mới đến gặp em ấy, nhưng nhìn thấy tớ, em ấy cũng không thèm chào. Tớ thực sự không biết phải làm sao nữa."
Tào Thành Lễ sớm đã đến ngồi bên cạnh bọn họ, nghe Mục Giai nói thì tức giận ngay tại chỗ: "Cậu rốt cuộc có điểm mấu chốt không? Em trai cậu hại bọn tôi chưa đủ thảm à? Suýt chút nữa tôi đã bị trường học đuổi rồi. Cậu không quan tâm tôi thì thôi, còn muốn đi dỗ nó?”
Mục Giai nhìn Tào Thành Lễ phát điên, ánh mắt có chút lạnh nhạt, "Là cậu cắt câu lấy nghĩa hiểu nhầm lời tôi nói, còn gửi cái này cho mấy trăm người xem, lẽ nào đây không phải lỗi của cậu à?"
Tào Thành Lễ lập tức mắng: “Ông đây còn không phải vì cậu à, nếu không sao phải quan tâm thằng ranh con đó có bệnh hay không?”
"Tào Thành Lễ, cậu đủ rồi, nếu còn tiếp tục nói lung tung thì tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!"
Làm cho người ta ngạc nhiên là Phó Gia Uân lại vì Mục Tiểu Khả mà tức giận đến mức đập bàn đứng dậy.
Tào Thành Lễ cười khẩy: “Ha, đúng là mặt trời mọc từ phía tây, lúc đầu không phải người cảm thấy tên nhóc ranh đó phiền phức là cậu à, đại giáo thảo*. Sao vậy, mới mấy ngày mà cậu đã đổi tính rồi à? Cậu lên tiếng thay tên nhãi ranh đó, là muốn tách khỏi Mục Giai à.”
*Giáo thảo: đẹp trai + giỏi
"Tào Thành Lễ!”
"Đủ rồi!" Mục Giai cuối cùng cũng đứng lên, ngăn giữa hai người, "Đừng nói mấy chuyện này nữa, đều đã qua rồi, tớ cũng không muốn nhắc tới nữa, cũng không muốn Tiểu Khả bị mấy lời đồn này làm tổn thương nữa! Các cậu im lặng đi!”
Trận cãi vã này khiến học sinh lớp 12-3 chú ý. Hai nam sinh cùng tranh giành một người con trai, thậm chí còn khiển trách em trai của nam chính. Trò cười này nhanh chóng lan truyền khắp trường.
Lúc Mục Tiểu Khả nghe được tin đồn này không biết đã được truyền thành mấy phiên bản rồi, liền cảm thấy tránh xa bọn họ là quyết định đúng đắn, bây giờ không cùng một chỗ với bọn họ còn bị liên lụy, nếu như cậu vẫn như hình với bóng với bọn họ, không biết người khác còn bịa chuyện về cậu thế nào đây.
Thứ sáu, Mục Tiểu Khả hiếm khi lại nhận được một tin nhắn từ Mục Hướng Dương, bảo cậu mời Sở Hàm ăn cơm!
Mục Tiểu Khả thực sự đã đánh giá thấp thủ đoạn của Mục Giai, anh ta biết cậu nhất định sẽ ngăn Sở Hàm ăn bữa cơm vô nghĩa này, nên trực tiếp nói với Mục Hướng Dương để gây áp lực cho cậu.
Mục Tiểu Khả có chút tức giận, tức đến mức trực tiếp từ chối, cho dù đối phương là ba của cậu đi chăng nữa.
"Cuối tuần con có việc phải làm, không thể đi ăn được!”
Lúc Mục Hướng Dương nhận được tin nhắn của Mục Tiểu Khả thật sự rất bất ngờ, tâm trạng Mục Tiểu Khả gần đây như chim sợ cành cong, dù là đối với ai cũng rất dè dặt thận trọng, nhưng bây giờ lại từ chối thẳng thừng như vậy, thậm chí còn không có chút uyển chuyển nào.
Mục Hướng Dương không khỏi có chút lo lắng, gần đây ông bận rộn, không biết Mục Tiểu Khả bị tẩy chay ở trường, Mục Giai nói với ông giáo viên thực tập của Mục Tiểu Khả đã giúp đỡ cậu, ông đương nhiên muốn cảm ơn người ta. Chút lễ nghĩa này nhất định phải làm, nếu không người ta lại chẳng xem nhà họ Mục bọn họ như sói mắt trắng vô ơn à?
Chuyện này là lẽ thường tình, sao Mục Tiểu Khả lại trực tiếp từ chối như vậy, nhìn giọng điệu có vẻ đứa nhỏ này còn tức giận nữa.
-----------
Cảm ơn bạn zoey đã đề cử truyện ạ