Nhóc Câm Sống Lại

Chương 31: Thầy Sở Là Một Giáo Viên Tốt

“Phải, không phải các cậu đều thấy thầy ấy rồi à?”

Khoá bọn họ cũng chỉ có 10 lớp, cũng chỉ tới lui trong một toà nhà, sao mà có thể không nhìn thấy một người thân cao, chân dài, khuôn mặt tuấn lãng không khác với ngôi sao lớn trong giới giải trí như thầy Sở được chứ!

“Tớ nghe các bạn nữ trong lớp cậu nói, quan hệ của hai người rất tốt phải không, hai người…”

“Bọn tớ chỉ muốn biết thầy ấy có bạn gái hay chưa thôi!” Một cô nàng khá thẳng thắn trực tiếp thốt ra lời nói kinh người!

Mục Tiểu Khả cười lên, không phải chế giễu, mà là cảm thấy cô nàng này rất đáng yêu thôi, nhưng cậu cũng không hiểu rõ cuộc sống riêng tư của thầy Sở, cho dù bọn họ giờ đã là hàng xóm đi nữa.

Cậu đánh chữ nói với mấy nữ sinh này: “Tớ không biết, thầy ấy không nói nhiều về bản thân mình.”

“Aizz, sao vậy chứ…” Bạn nữ số 1 nắm chặt tay, “Nhưng thầy ấy đẹp trai như vậy, tớ thật sự không muốn từ bỏ đâu.”

“Không chỉ đẹp trai đâu! Thầy ấy còn là sinh viên đại học Phổ Long Đặc Tra top đầu thế giới, tớ thực sự nghĩ không ra sao trường chúng ta lại mời được một sinh viên xuất sắc như vậy làm giáo viên thực tập được chứ.” Nữ sinh số 2 nói tiếp.

“Đúng đúng đúng, lúc trước tớ có lên Baidu tìm tên của thầy ấy, các cậu có tin được không, thầy ấy có một trang riêng trên Bách khoa toàn thư trực tuyến Baidu*! Hơn nữa thanh cuộn trang còn thu lại thành một phần nhỏ, nhiều giải thưởng của các cuộc thi thầy ấy giành được tớ còn xem không hiểu, học thần, thật sự là học thần mà!” Cô nàng số 3 nói thêm.

*Bách khoa toàn thư trực tuyến Baidu (Baike Baidu): trang giống như wikipedia nhưng nếu người dùng muốn viết bài hay chỉnh sửa thì phải dùng tên thật và sẽ được tiến hành kiểm duyệt trước khi đăng công khai

“Hừ, thầy ấy còn rất tâm cơ! Tớ gọi điện cho thầy ấy không được, nhất định là thầy ấy đã lập một danh sách trắng*, số wechat tớ cũng tìm không ra, thầy ấy thật quá đáng mà.”

*Danh sách trắng: người đó đã thiết lập một loại giới hạn hoặc quy định không cho phép người khác tiếp cận hoặc liên hệ với mình

Nghe được lời của nữ sinh này, lòng Mục Tiểu Khả phát lạnh, nữ sinh này không những gọi điện thoại mà còn định thêm wechat, tiếp cận không thành còn trách ngược thầy Sở…

“Thầy Sở là một giáo viên tốt, đừng nói thầy ấy như vậy, thầy ấy luôn cẩn thận quan tâm chúng tớ.” Mục Tiểu Khả không vui viết xuống câu này.

Mấy bạn nữ khác cũng cảm thấy lời của nữ sinh vừa rồi quá đáng quá rồi, sôi nổi hòa giải, nói: “Ấy, chúng tớ không có ý đó.”

“Đúng, đúng đó, thầy ấy ưu tú như vậy nhất định có rất nhiều người theo đuổi. Thầy ấy làm vậy cũng chỉ để bảo vệ quyền riêng tư thôi mà.”

“Tiểu Khả, đừng nói cho thầy Sở biết nha, bọn tớ đứng từ xa nhìn cũng được, đừng để thầy ấy tức giận.”

Mục Tiểu Khả tự nhiên đồng ý: “Tớ sẽ không nói, thầy Sở Hàm cũng sẽ không so đo với mấy đứa nhỏ như chúng ta.”

Mấy bạn nữ nghe vậy liền kéo nữ sinh lúc nãy nói sai quay về lớp.

Vốn cho rằng thầy Sở chỉ trêu chọc mấy cô bé mới lớn mà thôi, không ngờ Mục Giai vậy mà cũng gửi một tin nhắn đến hỏi cậu: “Có phải lớp các em có một giáo viên thực tập mới đến không, thầy ấy tên gì thế?”

Vấn đề của Mục Giai khiến Mục Tiểu Khả trở nên cảnh giác, Mục Giai lại muốn làm gì?

Mục Tiểu Khả do dự có nên trả lời tin nhắn hay không, nhưng cho dù cậu không để ý đến Mục Giai, Mục Giai vẫn có cách khác để biết tên Sở Hàm.

Quên đi, đối phương dù thế nào cũng có thể biết được, cậu cần gì phải bận tâm?

Vì vậy cậu dứt khoát phớt lờ anh ta.

Ngày hôm sau, Mục Tiểu Khả đi tìm Sở Hàm, nhưng khi đến cửa văn phòng, cậu nhìn thấy Mục Giai đang nói chuyện với Sở Hàm.

Mục Tiểu Khả cau mày đi tới, trên mặt lộ ra vẻ không vui, Sở Hàm lập tức chú ý tới Mục Tiểu Khả, ngẩng đầu cười với cậu, dùng ngữ khí thân thiết nói với cậu: "Sao em lại tới đây? Có chuyện gì không?”

Mục Tiểu Khả dùng sức gật đầu, Sở Hàm dẫn cậu vào văn phòng, "Vào rồi nói chuyện."

--------

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ và đề cử truyện ạ