Khi anh ta dẫn người về đồn cảnh sát, Hứa Dao đã lấy cớ về nhà nấu cơm cho con để rời đi trước.
Lương Chí Thành là do cô tố cáo, nhưng Hứa Vệ Đông thì không.
Về phần Hứa Vệ Đông có thỏa thuận ngầm với Lương Chí Thành hay không là chuyện của bọn họ, cô không biết rõ, cũng không cần cô ở lại phối hợp điều tra.
Người trong lòng muốn gặp không ở đây, Hàn Cao Nghĩa không còn tâm trạng ăn uống.
Trên đường trở về, anh ta còn đang nghĩ xem nên tìm cớ gì để mời người ta ăn một bữa cơm, bây giờ không cần nghĩ nữa rồi.
Lúc này, điện thoại trong văn phòng vang lên.
Hàn Cao Nghĩa vừa nghe máy, phát hiện là cấp trên trong quân đội ngày xưa, Quý Trường Duật!
Hai người xem như là nửa đồng hương.
Hàn Cao Nghĩa ở thị trấn, nhà Quý Trường Duật lại ở phía tây thành phố, cách nhau không xa.
Có mối quan hệ này, Quý Trường Duật đối xử với anh ta không tệ.
Chuyện anh ta xuất ngũ về nhà đổi nghề chính là nhờ Quý Trường Duật lo liệu, nên giờ nhận được điện thoại của đối phương, Hàn Cao Nghĩa lập tức hăng hái hẳn lên.
Nghe thấy Quý Trường Duật nói mẹ anh đổ bệnh, Hàn Cao Nghĩa lập tức bày tỏ bây giờ anh ta có thể xin nghỉ phép để chăm sóc cho bác gái.
Quý Trường Duật tạm dừng một lát:
"Đừng nóng vội, cậu cứ dành chút thời gian đi xem thử có phải bà ấy đang giả bệnh không thôi."
Hàn Cao Nghĩa: "…"
Sau khi nhận được điện tín nói bà Quý bệnh nặng, Quý Trường Duật lập tức gọi điện thoại về nhà.
Đầu bên kia nói lấp lửng, anh cảm thấy như đang diễn, dù gì thì không phải là bà Quý chưa từng làm ra chuyện này chỉ để lừa anh đi xem mắt.
"Nếu thực sự bị bệnh, cậu cứ chăm sóc cẩn thận, qua một thời gian nữa tôi về sẽ trả lại chi phí."
Hàn Cao Nghĩa nói:
"Tình nghĩa hai ta sống chết có nhau, nói chuyện tiền bạc nghe xa cách quá! Có điều anh sẽ về đây ạ? Vậy tốt quá, hai ta uống với nhau một chén."
Đề tài câu chuyện chợt thay đổi.
Hàn Cao Nghĩa thấy không có đồng nghiệp nào chú ý đến mình, buồn bực kể hết với Quý Trường Duật:
"Em vừa gặp đã thích một cô gái, điểm nào của cô ấy cũng hợp ý em, chỉ có duy nhất một điều là cô ấy dẫn theo một đứa trẻ, em vẫn chưa chấp nhận được việc phải làm bố dượng của người ta."
Trong đơn vị quân khu nào đó.
Người đàn ông thân cao chân dài, vai rộng eo hẹp.
Dưới trái cổ to rõ nét là bộ quân phục được cài đến nút cao nhất, nét mặt lạnh nhạt, toát ra khí chất thanh cao.
Thế nhưng đằng sau lại là bờ mông vểnh cao, hòa tan bớt khí chất thanh cao của anh, lại tăng thêm một chút gợi cảm.