Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Con Trai Vai Ác Nhặt Ve Chai Nuôi Tôi

Chương 39: Vừa Chột Dạ Vừa Uất Ức

Hôm nay có việc nên trì hoãn trong chốc lát, khi Hứa Vệ Đông đến phân xưởng thì đã muộn, chủ nhiệm phân xưởng bắt được lại lải nhải hồi lâu.

Ông ta nghĩ rằng con gái mình sắp trở thành vợ của phó xưởng trưởng, con gái sẽ đề bạt ông ta làm chủ nhiệm phân xưởng.

Qua một khoảng thời gian nữa, tất cả mọi người đều cùng cấp.

Hứa Vệ Đông nhất thời không nén được cơn giận này, bèn vung tay đập thật mạnh món đồ trong tay vào chiếc máy phía trước.

Chủ nhiệm phân xưởng sợ quá phát run, phải ngẩng đầu lên nhìn trời, mặt trời mọc từ phía tây sao?

Trước kia Hứa Vệ Đông còn chẳng dám đánh một cái rắm.

Ông ta khác thường như thế, ngược lại khiến chủ nhiệm phân xưởng sợ con giun xéo lắm cũng quằn, đành một mực yên lặng, theo dõi Hứa Vệ Đông đến giữa trưa.

Đột nhiên trong phân xưởng xuất hiện một vị cảnh sát, khiến bọn họ sợ quá chừng, vội hỏi thăm là chuyện gì.

Tim Hứa Vệ Đông đập thình thịch, đột nhiên có một dự cảm không tốt.

Tâm trạng Hàn Cao Nghĩa không tốt, anh ta nói ra chuyện Lương Chí Thành bị nhiều người cùng tố cáo với nét mặt đen sì:

"Ông đã chừng này tuổi rồi, vì tương lai mà bán cả con gái mình, ông còn là con người sao?"

Hứa Vệ Đông khựng lại, kêu gào mình oan uổng:

"Tôi thật sự không biết hắn là người như vậy. Hắn nói muốn cưới vợ kế, con gái tôi cũng chính miệng nhận lời đi xem mắt. Nếu tôi biết hắn chỉ muốn chơi đùa, chắc chắn sẽ không dẫn con gái mình đến đó."

Hứa Vệ Đông vừa chột dạ vừa uất ức.

Dù rằng danh tiếng của Lương Chí Thành không tốt lắm, nhưng những chuyện đó đều là lời đồn không có căn cứ, ai biết có phải là do người khác cố tình đồn bậy hay không.

Cho dù là thật, thì quan lại thời nhà Thanh có ai mà không ba vợ bốn nàng hầu.

Lương Chí Thành có quyền có thế, dù tâm địa hơi gian xảo nhưng cũng không ảnh hưởng gì mấy.

Mà quả thật ông ta cũng có ý đồ riêng.

Con gái lên làm vợ của phó xưởng trưởng, ông ta cũng nước lên thì thuyền lên, trở thành một lãnh đạo nhỏ.

Nhưng người được lợi lớn nhất không phải là Hứa Dao sao?

Dẫn theo một đứa con hoang không biết cha là ai như thế đến hết đời, chi bằng gả cho Lương Chí Thành, có thể ăn no uống say, ở căn nhà kiểu Âu, trải qua cuộc sống của một quý phu nhân.

Nếu ông ta biết trước Lương Chí Thành định chơi chiêu quất ngựa truy phong, chắc chắn ông ta sẽ không dẫn Hứa Dao đến đây.

Hàn Cao Nghĩa lười nghe ông ta ngụy biện, cưỡng ép đưa người đi.