Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Con Trai Vai Ác Nhặt Ve Chai Nuôi Tôi

Chương 41: Quý Trường Duật: Tôi Tự Cắm Sừng Cho Mình

Lúc này nghe thấy lời Hàn Cao Nghĩa nói, khuôn mặt tuấn tú của Quý Trường Duật cứng đờ, giọng điệu không khỏi nặng nề hơn, ngầm có ý cảnh cáo:

"Đội chúng ta không có kẻ hèn nhát."

"Tự cậu suy nghĩ cho rõ ràng đi. Nếu cậu thật sự không thể chấp nhận được đứa trẻ, vậy phải nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ trong đầu.

Nếu cậu không muốn từ bỏ, cũng đừng vì đối phương có con nhỏ mà không trân trọng cô ấy."

Nghe thấy thế, Hàn Cao Nghĩa giống như được rót vào một nguồn sức mạnh thần kì, phấn chấn nói: "Hiểu rồi trung đoàn trưởng Quý, em quyết định sẽ theo đuổi cô ấy."

Quý Trường Duật thản nhiên "ừm" một tiếng, thả điện thoại xuống, xoa hai đầu lông mày.

Kỳ lạ thật, sao bỗng dưng lại cảm thấy tim chợt nảy lên một cái.

Chưa kịp nghĩ ra nguyên nhân, bỗng nhiên thông tín viên cầm tài liệu đi từ bên ngoài vào, nhìn chằm chằm Quý Trường Duật: "Trung đoàn trưởng Quý, anh có biết Quý Hoành không?"

Quý Trường Duật khẽ giật mình: "Tôi từng dùng cái tên này."

Cái tên Quý Hoành này có chút kiêng kỵ.

Anh đã đổi tên nhiều năm rồi, binh lính trong quân đội đã thay đổi mấy lượt, rất nhiều người không biết rõ chuyện đằng sau đó.

Anh nói xong, ánh mắt thông tín viên nhìn anh cũng trở nên khác lạ, anh ta nói một cách đầy ẩn ý:

"Hôm trước tôi nhận được một cuộc gọi tìm ‘Quý Hoành’, trong quân đội luôn phải truy tìm đặc vụ của địch, tôi bèn kiểm tra một chút, phát hiện có liên quan đến anh."

Chẳng lẽ anh ta nghi ngờ anh cấu kết với đặc vụ của địch?

Quý Trường Duật ngồi thẳng người, vững như kiềng ba chân, khẽ nhướng chân mày đen như mực.

Nhìn thấy dáng vẻ vững vàng như một tay lão luyện của trung đoàn trưởng Quý, thông tín viên trực tiếp thả ra một thông tin gây chấn động: "Cô gái kia bảo anh gửi phí nuôi dưỡng cho con."

Quý Trường Duật: "?"

"Anh đoán không sai, cô ấy nói hai người có một đứa con."

Vừa mới dứt lời, thông tín viên cảm giác như có một ngọn gió lớn lướt qua trước mặt.

Anh ta vừa giữ được chiếc mũ quân đội, ngọn gió kia lại quay về, không chỉ như thế, hai chân anh ta còn bị nhấc lên khỏi mặt đất.

"Người ở đâu gọi tới? Cô ấy còn nói gì nữa?"

"…"

Anh cao nên anh muốn gì làm nấy sao!

Vẻ mặt thông tín viên đầy căm giận:

"Địa chỉ cuộc gọi được hiển thị ở thị trấn Trường Khê, thành phố Giang. Cô ấy nói một tuần sau cô ấy sẽ gọi lại."

Quý Trường Duật nhíu mày, nâng tay lên tháo cúc áo, sải bước đi ra ngoài.

Một tuần?

Quá lâu.

Anh sẽ đi xin nghỉ phép ngay bây giờ.