"Nếu không ăn thì thôi." Cung Vọng Hành thu lại hộp kẹo: "Vậy thì ra ngoài đi."
Khi ra ngoài, Cung Vọng Hành không nắm tay Tiểu Nguyện Nguyện nữa, nhưng khi hai đứa trẻ đến chỗ có thể thấy người lớn, tay của Tiểu Nguyện Nguyện lại được Cung Vọng Hành nắm lấy.
Dường như Tiểu Nguyện Nguyện nghe thấy cậu ấy lấy hơi, sau đó lại biến thành vẻ mặt tươi sáng và vui vẻ, nói bằng giọng lanh lảnh: "Ba ơi, con đã lau miệng cho em trai xong rồi."
Con vẹt nhỏ lần đầu tiên chứng kiến hiện trường con người lật mặt, đứng đó không dám nhúc nhích.
Nhưng phải công nhận, khi cậu chàng này cười lên, thật sự rất đẹp trai, Tiểu Nguyện Nguyện suýt nữa lại bị cuốn hút bởi ngoại hình, lần này bé con nhanh chóng ngậm miệng lại.
Người lớn chắc chắn không biết tình huống thứ hai của Cung Vọng Hành, khi thấy hai đứa trẻ ra ngoài, họ nói: "Hành Hành, dẫn em trai đến đây, hai đứa đến đây ăn đi."
Cung Vọng Hành kéo Tiểu Nguyện Nguyện đến, trên mặt là vẻ tươi cười ấm áp và dịu dàng.
Sau khi trả Tiểu Nguyện Nguyện lại cho Bạch Thanh Niên, cậu ấy đi tới bên cạnh Chung An Gia:
"Ba ơi, để con giúp ba."
“Không cần đâu, con đi chơi với em trai đi.”
“Không sao đâu, để con, con làm được mà.”
Cậu ấy chủ động nhận việc từ tay Chung An Gia, nhẹ nhàng nhón chân lên, bắt đầu đổ than vào bếp nướng.
Bạch Thanh Niên nhìn thấy, không kìm được lời khen: “Anh Hành Hành thật là hiểu chuyện.”
Cung Vọng Hành nói: “Chú Bạch, chú đừng cứ khen cháu, những việc này là cháu nên làm mà.”
Chung An Gia cười nhìn cậu bé, ngoài miệng nói không được nói chuyện như vậy với chú Bạch, nhưng ánh mắt lại tràn đầy vẻ tự hào và vui mừng.
Chỉ có Tiểu Nguyện Nguyện cầm tay Bạch Thanh Niên, đứng đó như bị đóng băng - trẻ con loài người rốt cuộc là sinh vật gì mà lại có những biến đổi đáng sợ như vậy.
Tiểu Nguyện Nguyện chỉ tiếc là mình không biết nói chuyện, nếu không bé nhất định sẽ kể cho Bạch Thanh Niên biết sự thật mà mình đã chứng kiến.
Khi ở một mình với bé con, Cung Vọng Hành không hề thân thiện như vậy.
Một lúc sau, Cố Tà Phong cuối cùng cũng đến, trời dần tối, hầu hết nguyên liệu cần thiết đều đã được chuẩn bị sẵn.
Ngoài món nướng, nhà họ Cung còn chuẩn bị lẩu, nguyên liệu đều tươi mới, cá sống và tôm sống đều được thả trong bể thủy tinh ở một bên.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Nguyện Nguyện thấy bạch tuộc.
Loài sinh vật mềm mại này có rất nhiều xúc tu, nó đang bám vào tường thủy tinh.
P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ánh Kim, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 sao làm động lực cho nhóm ra chương nhanh hơn nha