Rút Thẻ Không Cứu Được Thế Giới Quỷ Dị

Chương 33: Lo lắng của thanh niên Robin

Cái anh chàng này chỉ có điểm này là tốt, biết điểm dừng! Khá là biết điều! Nếu không thì sao mà cậu ta có thể sống sót sau nhiều trận hỗn chiến trên đường phố và thay đổi ông chủ mà không bị thương chứ?

“Đúng rồi!” Cẩu Toàn bỗng thốt lên: “Tớ đã kể với cậu là tớ lại đổi ông chủ chưa nhỉ?”

Triệu Hạo vừa dùng tăm xỉa răng vừa hỏi: “Lần này lại là kẻ bất hạnh nào đây?”

Cẩu Toàn lấm lét nhìn quanh, nói nhỏ: "Là lợn rừng - Allen Iverson! Allen Iverson là ông chủ nổi tiếng ở khu đó, đủ cao số!"

Triệu Hạo không nghĩ vậy: “Ông chủ trước của cậu cũng bảo là cao số mà chẳng phải được hơn một tháng đã bị người ta chém chết rồi đó thôi.”

”Cẩu Toàn nghẹn lời, lẩm bẩm mấy câu kiểu: "Số phận của xã hội đen là do ông trời định sẵn, làm sao có thể tính toán được?"

Thấy vậy, Triệu Hạo đi thẳng vào vấn đề chính, lấy Lưu Huyền Đức mà hai ngày nay bản thân đã vất vả viết ra .

“Toàn Nhi này, hôm trước tôi có hỏi cậu là cậu có quen nhà xuất bản lậu nào không? Tôi muốn xuất bản cuốn sách này!”

Cẩu Toàn thoạt nhìn, sao mà bộ dạng của Triệu Hạo còn hèn hạ hơn cả cậu ta, cậu ta cũng mới quen ông chủ sao?

“Cậu nói thật đấy hả? Cậu viết sách sao? Đừng có đùa nữa!”

Triệu Hạo chỉ vào mặt mình nói: “Cậu nhìn tôi có giống đang đùa không?”

Cẩu Toàn chỉ có thể đáp: “Được thôi… biết thì không biết nhưng tôi có thể tìm được. Dù sao thì sách hợp pháp đắt quá, ngành xuất bản lậu vẫn rất có lãi. Chỉ là cuốn sách của cậu…”

Triệu Hạo đưa qua: “Xem xem! Xem trước đi!”

Cẩu Toàn xem mất mười phút, vì mặt cậu ta khá đen nên không nhìn ra có đỏ hay không. Nhưng hơi thở rõ ràng là nặng nề, gấp gáp, đọc không chớp mắt, còn chuyển tư thế ngồi sang kiểu bắt chéo chân…

Vì chỉ có khoảng ba mươi nghìn chữ nên không mất nhiều thời gian để đọc, bỗng không thấy đoạn dưới đâu, Cẩu Toàn không chịu nổi!

“Đoạn sau đâu! Đoạn sau đâu? Nhanh! Nhanh đưa đoạn còn lại cho tôi!”

Giống như những kẻ nghiện hút trong mấy khu nhà ổ chuột của dân nghèo.

Triệu Hạo tràn đầy năng lượng tích cực: Biết đâu có người có thể dựa vào cuốn sách này để cai nghiện ma túy! Thế thì công đức của mình là vô lượng rồi!

“Hết rồi, đoạn sau còn đang từ từ viết. Cậu nói xem có được không đi! ”

“Được! Thế này mà còn không được sao? Không ngờ cậu lại còn có năng khiếu này, chắc chắn là sau khi thoát khỏi lời nguyền trai tân! Nếu biết sớm tôi đã phải sắp xếp cho cậu thay da đổi thịt từ lâu rồi! Chúng ra đã có thể phát tài rồi!”

Huyền Đức Công không còn nữa, tế bào trí tuệ của Cẩu Toàn lại chiếm lĩnh cao điểm, đầu óc lại nảy số lên kế hoạch kiếm tiền!

“Cái thứ tốt như thế này không thể một lần là cho ra hết được! Có rồi! Chúng ta đăng nhiều kỳ…”

“Để đấy cho tôi lo! Tôi đi trước đây! Buổi tối tôi gọi cho cậu! Cậu về viết nhanh lên…”

Chưa nói dứt lời thì người đã lấy sổ ghi chép chạy đi rồi.

Triệu Hạo: “Mẹ kiếp! Chạy nhanh như vậy không phải định đi dập lửa chứ?”

Người phục vụ đã nhìn chằm chằm hai người này từ lâu, vội vàng đi tới chặn hướng cửa: “Quý khách, mời anh thanh toán cho.”

Ánh mắt anh ta đầy sự cảnh giác: “Không phải là định ăn quỵt đấy chứ?”

Triệu Hạo giơ ngón giữa hướng về phía Cẩu Toàn đang đi về phía xa. À! Hóa ra là để tránh phải thanh toán!

Triệu Hạo: Nhìn tôi làm gì? À, muốn tiền bo hả!

Ở A Mỹ có văn hoá cho tiền bo… Bã đậu! Đúng là bã đậu!

Sau khi thanh toán, Triệu Hạo rút ra một đồng xu 10 USD đặt vào trong tay nhân viên phục vụ rồi hiên ngang bước đi.

Nhân viên phục vụ ngây người ra một lúc: Gần 10 năm nay tôi chưa nhận được số tiền bo ít ỏi như vậy!

Khi chúng ta dùng bữa sẽ có nhân viên phục vụ bưng trà, chọn món, bê món ăn ra và hỏi bạn xem đồ ăn có vừa miệng không. Lúc này bạn đã phải cho tiền bo rồi.

Thông thường, tiền boa là 10% -15% hóa đơn cho bữa trưa và 15% -20% cho bữa tối. Nếu đi ăn trên 5 người thì phải tip 18%, nếu không thì là bất lịch sự.

Buổi tối, nhật ký mạo hiểm: “Hôm nay Cẩu Toàn lừa mình một bữa, thù này Triệu Nhật Thiên tôi đã ghi lại!"

Cậu đó Triệu Nhật Thiên!

Không ngờ ở đằng sau nhật ký lại có một bản báo tuần khác: "Tuần này ở quận Queens có một số băng nhóm đường phố đang giao tranh, và ở quận Salin đã thay thế liên tiếp ba ông trùm!"

Hoá ra ngoài nhật ký còn có cả báo tuần!

Nhưng việc thay đổi ông chủ của một băng đảng đường phố liên quan gì đến mình chứ!