Rút Thẻ Không Cứu Được Thế Giới Quỷ Dị

Chương 27: Nhà hàng xóm và hệ thống thẻ bài vận mệnh

Đợi đến khi Triệu Hạo đi vào nhà, Heumann liền trở mặt với người chị gái thân yêu của cậu rồi hỏi: “Chị Elena sao chị hay làm hỏng xe đồ chơi của em thế, lại còn suốt ngày bắt em nhờ anh Triệu Hạo sửa giúp nữa?”

Dưới ánh hoàng hôn, khuôn mặt xinh đẹp của Elena hơi ửng đỏ, cô không nói gì, chỉ lắc nắm tay trắng trắng nõn của mình.

Heumann trèo xuống khỏi hộp gỗ với vẻ mặt ấm ức rồi chạy đi.

Khỏi phải nói, uy quyền của chị gái được thể hiện một cách quá rõ ràng!

Heumann: “Thật đáng ghét! Mẹ ơi, con không cần người chị gái này nữa đâu, mẹ với bố kiếm cho con một người chị khác đi!”

...

Ngôi nhà đơn giản có 5, 6 phòng, còn có một căn gác xép thấp.

Mặc dù nội thất và đồ trang trí có phần cũ kỹ nhưng Triệu Hạo nhìn thấy gì cũng cảm thấy thân thuộc, từng đồ vật đều chứa đầy kỷ niệm.

A Mỹ Thụy Khoa lúc này vẫn khá là tiên tiến và phát triển, ngay cả một gia đình như Triệu Hạo cũng có một chiếc tủ lạnh nhỏ, một chiếc tivi nhỏ 24 inch, còn là tivi màu nữa. Mua ở chợ đồ second hand cách đây 5 năm với giá 130 USD.

Có điện thoại cố định, có máy giặt quần áo, có bàn là điện, có bếp ga khí thiên nhiên, có lò nướng, còn có cả một đầu thu radio... Nhưng tất nhiên là không có máy tính.

Năm này vẫn chưa nghe thấy nhắc tới máy tính cá nhân, hình như chỉ có một vài doanh nghiệp cỡ lớn mới có thiết bị đầu cuối lớn và cần phải đặt trong phòng riêng chuyên để đặt loại này. Dù sao bây giờ mới là năm 1978 mà.

Triệu Hạo vứt chiếc áo khoác nhăn nheo của mình vào giỏ đựng quần áo bẩn, ngồi vào bàn ăn ăn bữa tối của mình.

Sau đó Triệu Hạo bắt đầu kiểm tra các phòng, tìm kiếm ký ức.

Phòng ngủ của mẹ rất đơn giản, quần áo, đồ dùng đều đã cho người khác rồi, cách bày trí phòng 3 năm rồi vẫn vậy.

Triệu Hạo cầm bức ảnh cạnh giường lên, đó là bức ảnh hồi trẻ của mẹ, để kiểu tóc cung nữ thời nhà Tống, mặc chiếc váy dài truyền thống, mỉm cười rất vui vẻ.

Có thể thấy tướng mạo xuất sắc của Triệu Hạo là giống mẹ, thời trẻ mẹ hắn quả là một đại mỹ nhân.

Đúng vậy, có thể nói từ khi Triệu Hạo quay về đến giờ mọi chuyện đều không thuận lợi, mấy phen nguy hiểm suýt chết, điều hắn hài lòng nhất chính là thân hình vừa trẻ trung vừa đẹp trai.

Nhưng Triệu Hạo chưa bao giờ từng nghe thấy mẹ nhắc về cha, chỉ biết láng máng là ông đã mất từ khi Triệu Hạo còn nhỏ.

Trong phòng ngủ riêng của Triệu Hạo dán rất nhiều áp phích trong đó có áp phích của ca sĩ nhạc rock tóc dài của ban nhạc The Beatles, những nữ diễn viên vô danh của thập niên 1970 để tóc cuộn sóng to, mặc quần jean bó sát và đeo kính râm to bản.

Triệu Hạo lại còn tìm thấy 100 USD giấu sau tấm áp phích Star Wars!

Đây chắc hẳn là quỹ đen đề phòng rồi!

Hắn nằm trên giường không biết phải làm gì, vừa nhắm mắt lại thì bức ảnh con tinh tinh đột biến - Heidegger và hình dáng hai chị em gái xinh đẹp kỳ dị lại hiện lên, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác bực bội và bất an.

Xem ra Bàn Tử và cục thần bí nói về bệnh nhiễm độc thần kinh là có thật. Bản thân không phải là không bị ảnh hưởng gì...

Hắn nghiên cứu ngón tay vàng của mình một lúc nhưng chưa phát hiện ra được điểm mấu chốt của vấn đề.

Bây giờ hắn chỉ biết mình có thể nhận được điểm vận mệnh, có thể dùng để rút bài, ngoài ra còn có thuộc tính kỹ thuật số.

Nói chung có thể gọi là “Ngón tay vàng”, nhưng nghe có vẻ không ổn, cuối cùng Triệu Hạo đã đặt cho nó một cái tên - Hệ thống thẻ bài vận mệnh!

Có được hệ thống rút thẻ bài điểm vận mệnh... Lời nói ngắn gọn, súc tích, ý tứ rõ ràng, đúng thật là thiên tài trong việc đặt tên!

Triệu Hạo nghĩ đến cục thần bí và Kha Nhĩ Đặc vẫn thấy không yên tâm, cuối cùng đã gọi điện cho Bàn Tử, nghe ngóng tình hình của cục thần bí từ chỗ anh ta.