Hệ thống 951 nghe thấy suy nghĩ trong lòng cô, nó cũng không nóng nảy mà chậm rãi giải thích: “Ký chủ đại nhân có băn khoăn lo lắng như vậy, chúng tôi cũng đều có thể hiểu được. Hệ thống tìиɧ ɖu͙© tôi đây đến từ một không gian song song với nơi này, tuy rằng kỹ thuật khoa học đã đạt tới trình độ tiên tiến gấp nhiều lần so với thời không hiện tại mà ký chủ đại nhân đang sinh hoạt, tuy nhiên nguồn năng lượng để duy trì sự sống trong không gian kia lại đang tràn ngập nguy cơ.”
“Viện nghiên cứu của thời không chúng tôi đã tìm hiểu và phát hiện ra, khi con người làʍ t̠ìиɦ sẽ sản sinh ra du͙© vọиɠ mang theo năng lượng rất lớn, do đó nếu có thể thu thập được thì sẽ là một nguồn năng lượng khổng lồ hỗ trợ cho không gian song song của chúng tôi.”
“Chỉ tiếc là những người sống trong không gian kia đều không hề có hứng thú với chuyện tìиɧ ɖu͙© này nọ, vì muốn cứu lại không gian sống nên hệ thống tìиɧ ɖu͙© đã được sáng tạo ra, sau đó được phân tán vào các thời không khác nhau nhằm mục đích thu thập năng lượng tìиɧ ɖu͙©.”
Hệ thông 951 nói một hồi bỗng nhiên cảm xúc hạ thấp xuống, dù là âm thanh máy móc cũng đều như mang theo chút đau buồn bi thương. Ương Kính Liễm nghe thế tạm ngừng một chút, nhưng cô cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
“Cho nên, ký chủ đại nhân ơi!” Đột ngột âm thanh của hệ thống 951 chợt biến đổi âm lượng lớn hơn: “Mong Ngài đi thử một lần đi! Tôi có thể bảo đảm với Ngài, đối với bản thân Ngài tuyệt đối sẽ không có tổn thất gì, cũng sẽ không gây hại thương tổn gì với Ngài, tôi có thể dùng toàn bộ cơ quan máy móc của mình mà thề với Ngài.”
Lời nói của hệ thống 951 phát ra vô cùng vững chãi, hiên ngang lẫm liệt, cứ như giây tiếp theo liền có thể phải hi sinh anh dũng cũng chẳng màn. Ương Kính Liễm giơ tay đỡ trán một hồi, suy nghĩ trong cô bắt đầu có hơi dao động, không bằng... Cô liền thử một lần đi, dù sao hệ thống kia đều đã nói tới mức như vậy.
Ý tưởng kia giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, đến cuối cùng bao phủ mọi thứ khiến nó không thể thu hồi được, đặc biệt là lúc cô nhìn đến màn hình máy tính chói mắt trước mặt mình, đầu óc nóng lên, thế là Ương Kính Liễm vội vàng chạy vọt vào trong văn phòng của cấp trên mình.
Người đàn ông là cấp trên của cô có bộ mặt lớn tai to đang ngồi ở trên ghế tựa lưng ra phía sau, phô ra cái bụng to tròn, nút áo sơmi bị căng ra hết cỡ như sắp bung cả ra ngoài, cho người ta cảm giác là không chừng một giây sau thì cái áo sẽ bị nứt toát ra mất.
“Cô tới làm gì? Bản kế hoạch đã viết xong rồi hả?”
Ương Kính Liễm há miệng thở dốc không nói gì, cô bỗng cảm thấy một trận hối hận dâng trào, chính mình có lẽ không nên trong phút xúc động lại đi tin vào mấy lời dụ dỗ dẫn dắt của hệ thống 951 mà chạy vào đây tìm đường chết.
Nhưng rất mau, Ương Kính Liễm liền phát hiện ánh mắt của cấp trên tán loạn vô chừng, tầm mắt như không có tiêu cự ngắm nhìn, đây hiển nhiên là dáng vẻ không phải một người bình thường nên có!
Cô hít sâu một hơi, thử thăm dò mở miệng: “Về sau không cho phép sắp xếp những công việc khó khăn hay gây khó cho tôi nữa.”
Ánh mắt của cấp trên vẫn mơ màng không có thay đổi, tuy nhiên trong miệng lại trả lời cô: “Được...”
Ương Kính Liễm nhìn một màn trước mắt này, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng xuống cổ họng khô khốc, trái tim đập thình thịch thật nhanh, cô cảm thấy đầu óc lẫn thân thể mình đang nóng rần lên bởi vì nôn nao phấn khích.