Vai Chính Luôn Được Điên Phê Ái

Quyển 4 - Chương 4: Ma cà rồng bị điên phê chiếm đoạt

Trần Nguyệt chưa bao giờ gặp người vô liêm sỉ như vậy, nếu không phải họng súng còn chĩa vào người cậu thì suýt nữa cậu đã ra tay: "Tôi chưa làm gì cả!"

"Phải vậy không?"

Họng súng lạnh lẽo luồn vào áo sơ mi chạm tới làn da trắng nõn quanh năm không tiếp xúc với ánh sáng, chọc nhẹ một cái là đã để lại vết đỏ, khỏi cần phải nói cũng có thể dễ dàng nhận ra nó mềm mại đến mức nào.

Nguy cơ tử vong đến gần, Trần Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, lúc họng súng lướt qua từng tấc thịt thì cậu cũng xuống nước: "Anh muốn gì?"

"Đây thật sự là một câu hỏi hay."

Tay còn lại của người đàn ông kéo cạp quần cậu, không nói lời nào mà đã di chuyển xuống dưới: "Chúng ta có thể bàn bạc kỹ một chút."

Trần Nguyệt sửng sốt một lát, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ập tới, cậu mím môi, gằn ra từng chữ: "Sao anh dám!"

Những vết chai thô ráp trên lòng bàn tay cọ xát với qυყ đầυ, dươиɠ ѵậŧ được lòng bàn tay nóng hổi bao lại,

chậm rãi chuyển động. Người này không ngừng quan sát vẻ mặt của cậu, thấy cậu hơi khó chịu sẽ thay đổi góc độ.

Đầu ngón chân run lên, Trần Nguyệt khó nhịn cắn răng, cơ thể vô thức di chuyển theo chuyển động ở dươиɠ ѵậŧ.

"A a..."

Cậu há miệng thở dốc, cảm giác từng bộ phận trong cơ thể đều sôi sục, chuyển động bên dưới càng lúc càng nhanh, gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ của cậu bị cọ xát một cách tinh tế khiến cậu sinh ra ảo giác giống như đang được người yêu vuốt ve.

Cậu bị ép vào tường, cánh tay để trên trán, lưng tựa vào người anh, quần cởi ra một nửa, cặp đùi trắng nõn lộ ra dưới bộ quần áo chỉnh tề của người đàn ông, những ngón chân trắng nõn căng ra giống như đang chịu đựng đau khổ.

Tay phải của anh khéo léo tuốt dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Trần Nguyệt, nhẹ nhàng ma sát niệu đạo, chỉ lát sau đã chảy ra một dòng chất lỏng màu trắng.

Phía sau mông nhét một khẩu súng, bắt đầu di chuyển theo động tác phía trước.

Lỗ hậu bị mở rộng ngậm lấy khẩu súng, thịt mềm bên trong sợ hãi siết chặt lại, dịch ruột non bao quanh súng, lỗ sau bị nòng súng lạnh lẽo ma sát vừa mềm vừa tê.

"A a..." Trần Nguyệt đứng không vững, cả trước lẫn sau người đều bị anh áp chế: "Sắp... sắp bắn ra..."

Người nọ "Ừm" một tiếng nâng cao âm cuối, dùng đầu ngón tay ác ý chặn lỗ tiểu lại.

"Tôi muốn bắn..." Nước mắt sinh lý tràn ra, lỗ hậu càng lúc càng cắn chặt khẩu súng bên trong, hai mắt Trần Nguyệt đỏ bừng: "Tôi, tôi sắp không được rồi..."

"Nhưng bá tước nhỏ à…" Anh lại đâm

súng vào trong: "Tôi vẫn chưa được hưởng thụ đâu."

Một luồng nhiệt nóng bỏng cọ xát vào tấm lưng trắng nõn của cậu, bản thân là đàn ông đương nhiên Trần Nguyệt biết đó là gì.

"Không, không được, anh… a a…"

Cậu còn chưa kịp nói hết câu thì dươиɠ ѵậŧ lớn của anh đã cắm vào lỗ hậu mềm mại ẩm ướt, không có thời gian làm quen mà đã bắt đầu đâm rút điên cuồng.

Lỗ nhỏ bị dươиɠ ѵậŧ mở rộng, anh đâm đến tuyến tiền liệt, vách thịt bên trong bị ma sát phát ra tiếng nhóp nhép. Lỗ thịt ướt đẫm trơn trượt, ánh mắt người đàn ông đỏ bừng, anh không quan tâm gì nữa chỉ đâm thẳng vào chỗ sâu bên trong.

Lỗ hậu bị cᏂị©Ꮒ mở dễ dàng thâm nhập sâu, Trần Nguyệt banh rộng hai chân, cặp mông đỏ bừng đầy nước da^ʍ kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ để đối diện mặt anh.

"A a ưʍ..."

Núʍ ѵú của cậu cọ vào tường bị mài thành quả anh đào nhỏ. Mông vểnh cao, hai cánh mông tách rộng ra, anh đè qυყ đầυ xuống cᏂị©Ꮒ cậu mạnh bạo.

Trần Nguyệt thở hổn hển, cậu lè lưỡi, khóe mắt ửng hồng, chóp mũi cũng đỏ bừng, va chạm dưới thân khiến cậu cảm giác như đang bị giày vò.

Nửa người dưới bị đâm rút vừa nhanh vừa thô bạo, các ngón chân của Trần Nguyệt co lại, toàn thân ngả về phía sau cực kỳ căng thẳng. Chỗ liên kết với dươиɠ ѵậŧ kia ướt đẫm, thịt mềm bên trong bị kéo ra, qυყ đầυ mượt mà đầy dâʍ ɖị©ɧ bị ép chảy ra theo va chạm.