Hương Sắc Khuynh Thành

Chương 58

Lôi Đại Bằng cầu cứu lão đại, Đơn Dũng chán nản vì kế hoạch đổ vỡ trong gang tấc, thở dài : “Chuyện này đã mất cơ hội tốt nhất, hội sinh viên đã chiếm được thượng phong, trường học xử lý nguội, chỉ cần cải thiện nhà ăn một chút, rồi thông qua hội sinh viên cổ động. Chẳng bao lâu những sinh viên túi tiền eo hẹp chỉ còn cách quay lại nhà ăn thôi, chúng ta không xoay chuyển được tình thế nữa."

Hơn nữa lúc này cũng không ai dám nhảy ra, ai thò đầu ra là gặp họa ngay. Chuyện này Đơn Dũng vốn cùng đám Lão Bao Chân Thối có tính toán từng đường đi nước bước. Ai ngờ Lôi Đại Bằng nhảy ra giữa chừng, làm hỏng hết mọi toan tính của đám anh em, lần này Lôi Đại Bằng bị coi là phản đồ chắc rồi. Đơn Dũng suy nghĩ một lúc, thấy chuyện này phải nói: “Đại Bằng, thời buổi này cái gì cũng có thể tin, chỉ hai chữ tình yêu là không thể tin được. Cậu nghĩ Vương Hoa Đình có thể nhìn trúng cậu sao?"

" Có thể chứ, bọn em nói chuyện vui vẻ lắm, cô ấy còn nói khi nào thực tập sẽ gọi em theo." Lôi Đại Bằng đắc ý khoe:

Đơn Dũng chán nản, người anh em thật thà này bị lợi dụng rồi : “Cô ta chỉ chơi đùa với cậu thôi.

" Tán gái không phải cũng là chơi đùa sao? Anh dạy em phải biết hưởng thụ quá trình mà?"

" Ý anh không phải như thế, ý anh là cô ấy căn bản không hề có ý với cậu." Đơn Dũng hết lòng khuyên can, y không muốn đả kích hắn:

Ai ngờ không nói thẳng ra thì hắn không hiểu, Lôi Đại Bằng hỏi ngược lại : “Vậy anh nói xem, cô ấy có ý gì với em, anh không thấy làm sao anh biết? Hay là anh cũng có ý với cô ấy."

" Anh ..." Đơn Dũng bị hỏi á khẩu, hết cách, đành từ bỏ, Lôi Đại Bằng cũng giống người bình thường, bị tình yêu làm đầu óc mê muội, trở nên càng vô lý.

Nhưng Lôi Đại Bằng chưa chịu, cầu khẩn Đơn Dũng : “Đản ca, kệ cô ấy có ý gì, em nhờ anh một việc, hôm nào làm mấy món ngon, em mời Vương Hoa Đình ăn một bữa, đảm bảo lấy được trái tim cô ấy."

" Đại Bằng, không phải ai cũng mê ăn uống như chúng ta đâu." Đơn Dũng cạn lời, chẳng chấp, nếu không chẳng thể chơi với nhau bao năm như vậy:

" Làm cô ấy vui thôi mà, trước kia chúng ta làm thịt băm chim sẻ, trứng kiến, bánh ong mật, bánh bao người ... Nữ nhân đều thích những thứ nhỏ nhắn lạ lùng, em mang về cho mẹ, mẹ em thích vô cùng. Dùng chiêu này tán gái, chắc chắn sẽ thành, không cần anh tìm cô ấy, cô ấy sẽ tìm anh." Lôi Đại Bằng nói văng nước bọt, ao ước vô cùng:

Tư Mộ Hiền ở bên nói: “Cậu chỉ biết chẻ củi đốt bếp, sao hả, tán gái còn muốn bọn tôi tốn công sức à?"

"Đừng cắt lời ... Đại Bằng cậu nói cái gì hả?" Đơn Dũng tựa hồ tóm được linh cảm nào đó trong đầu, bỗng nhiên ra sức xua tay ra hiệu im lặng, kích động hỏi:

"Làm cô ấy vui thôi mà, đước kia chúng ta làm thịt băm chim sẻ, trứng kiến, bánh ong mật, bánh bao người ..." Lôi Đại Bằng bị Đơn Dũng đột ngột lên cơn thần kinh làm chẳng hiểu gì cả:

"Không phải, đoạn sau đoạn sau ... Không cần anh tìm cô ấy, cô ấy tìm anh phải không?" Đơn Dũng dùng giọng nghi vấn hỏi, chẳng đợi hắn trả lời vỗ trán lẩm bẩm : “Mình thật ngốc, đúng rồi, làm sao mà phải khổ cực nghĩ cách tìm cô ấy, để cô ấy tới tìm mình không phải là vấn đề được giải quyết rồi à? ... Ha ha ha, Đại Bằng, cậu đúng là thiên tài, anh nghĩ cả đêm không ra, cậu nhắc nhở anh. Anh đi đây ... Đại Bằng, chuyện của cậu không thành vấn đề, muốn ăn gì cứ nói, muốn theo đuổi Vương Hoa Đình cũng không sao, con người phải có lý tưởng, nếu không có chút theo đuổi thiếu thực tế thì sống thật vô vị."

Nói xong là vội vội vàng vàng mở cửa chạy mất, cứ như phát hiện lục địa mới.

Người đi rồi, Lôi Đại Bằng chưa hết sững sờ, quay sang hỏi Tư Mộ Hiền : “Lão đại làm sao thế, từ tối qua tới giờ bất thường, điên điên khùng khùng."

"Anh ấy giống cậu, rơi vào lưới tình rồi." Tư Mộ Hiền cảm thấy rất buồn cười:

"À, bảo sao .... Tôi nói cho cậu biết nhé Hiền đệ, lão đại năm xưa thời cao trung không phải gọi là Đản ca đâu, biết gọi là gì không?"

"Không biết, gọi là gì?"

" Nhà anh ấy mở nhà hàng Lư Uyển, anh ấy tán mấy cô gái liền, mọi người gọi anh ấy là Lừa Giống."

"Ha ha ha, có đúng không thế, để lát tôi hỏi anh ấy."

" Đừng, chuyện trước kia mà cậu dám nhắc tới, anh ấy đánh tôi đấy ... Này, này, cậu nói xem anh ấy đang tương tư ai, Tống Tư Oánh à?"

Hai người lén lút nói sau lưng lão đại, lão đại không có mặt thì tất nhiên không ngại bôi xấu một chút, hơn nữa đều rất hứng thú với đời tư của lão đại. Ví như trước đó có em gái lái xe đi học cứ vài ba ngày lại tìm lão đại, làm Lôi Đại Bằng thấy cây già nở hoa mới rồi. Vụ này thì Tư Mộ Hiền cũng rất hóng hớt ghé tai Lôi Đại Bằng thì thầm, vừa nghe nói là cô nương nhà Tả Lão, Lôi Đại Bằng như nghẹn cả cái bánh bao.