Hương Sắc Khuynh Thành

Chương 34

Ặc, Tả Hi Dĩnh thoáng ngỡ ngàng nhìn lại anh chàng điển trai nụ cười tỏa nắng, tại y mặc quần áo nên không nhận ra ngay, giờ thì nhận ra rồi, miệng không ăn gì cả mà bị nghẹn, mặt thoáng cái đỏ tới tận tai, vội đưa tay che mặt đi.

Tả Nam Hạ cũng ngớ ra một lúc, chỉ Đơn Dũng, nhíu mày hỏi: “A, là cậu à? Nơi đây là ...?"

" Là nhà cháu." Đơn Dũng cười đáp:

" Ồ, vậy thì có thể hiểu rồi." Tả Nam Hạ tỏ thái độ lý giải, chàng trai này mở miệng ra là mắng mình là ông già ngốc, có trách thì trách mình thiếu tự trọng, tự chạy tới nhà người ta chuốc bực vào thân.

“Cậu qua Tả lão à? Ài, đã quen biết sao còn như thế chứ?" Trưởng phòng Hứa tức giận trách móc:

Tả Nam Hạ xua tay cắt lời ông ta : “Không sao, cậu có thể đi được rồi, cơm nước rất ngon, không thiểu tiền cơm của nhà cậu đâu."

Thái độ rất lịch sự, rất có phong độ, chứ chả lẽ lại đi chấp người nhà quê à?

Đơn Dũng cũng rất thành khẩn : “Bác Tả, đứa em kia của cháu nói chuyện hơi thẳng, nhưng nó nói không sai, vương bát đản chính là vương bát đản mà cũng không phải là vương bát đản. Vị của canh ba ba hòa vào trứng làm một, trong trứng có trứng, ba anh em cháu đều là những đứa tham ăn. Mỗi ngày đều nghĩ cách làm ra đủ món ăn cho sướиɠ, món này do bọn cháu rảnh rỗi nghĩ ra. Tên đặt cho vui, không phải có ý nói mọi người."

Lời xin lỗi uyển chuyển chân thành, sắc mặt Tả Nam Hạ dễ coi một chút, chỉ có đời lời Đơn Dũng cũng không dễ nghe, mở mồm là vương bát đản, ngậm mồm vương bát đản, chướng tai lắm.

Đơn Dũng biết ông già này mười phần mười cũng là thứ tham ăn, lấy chiêu sát thủ ra : “Bác Tả, mỹ thực vô thượng phẩm, vừa miệng mới là ngon, cái nồi này bọn cháu chuẩn bị hơn một tuần, câu đố thập toàn thập mỹ trong nồi đá đều ở trứng, bác muốn nếm thử không?"

Câu này làm ông già tò mò ngay, con ngươi rõ ràng đảo tròn, như sợ mắc bẫy đánh giá Đơn Dũng. Mấy người kia cũng lại lần nữa bị khơi lên tò mò, ít nhất thì mùi thơn nức mũi ở cái nồi kia là thật.

Đơn Dũng chủ động dọn bàn, đặt một bát canh màu vàng kim lên bàn, trong canh nổi bập bềnh vài lát chân giò heo, vài sợi nấm, chìm dưới đáy quả nhiên là mấy quả trứng rất gần với hình tròn.

Lấy thìa múc canh, cho mỗi người một bát, chậm rãi chuyên nghiệp, một giọt cũng không nhỏ ra ngoài. Khi đưa bát tới trước mặt Tả Hi Dĩnh, Đơn Dũng cố ý nhìn cô, bốn mắt chạm nhau, Tả Hi Dĩnh như bị ánh mắt của y làm bị bỏng, né tránh ngay, má thoáng mây hồng.

Quả đúng là đẹp tới làm người ta phát sợ, làn da còn trắng mịn hơn cả trứng trong bát. Đơn Dũng thầm cảm thán một câu, lại chia bốn quả trứng đặt vào bốn cái đĩa, cứ như sợ bọn họ không ăn, đem quả trứng tròn nhất cắt làm đôi, đưa tới trước mặt Tả Nam Hạ, vẻ mặt mời nếm thử.

Bệnh của người tham ăn là phàm gặp phải thứ hiếm có, trước tiên là quan sát hình dáng màu sắc. Quả trứng bị bửa làm hai, tựa hồ không khác gì trứng gà, có điều khi nhìn kỹ, lòng trắng tựa như ngọc, gần trong suốt, lòng đỏ thì màu đỏ vàng. Tả Nam Hạ hiểu đó là do lòng đỏ ngấm dầu. Tới gần hơn nữa, Tả Nam Hạ ngửi thấy mùi thuốc như có như không, đôi mày hơi nhíu lại, có vẻ đang phân biệt mùi vị, lại giống nghi hoặc. Mùi này có vẻ là múi của nhiều gia vị, nhưng lại có một mùi mà không có gia vị nào át được, mùi của canh ba ba.

Mọi người thấy ông thận trọng như vậy thì không dám thở mạnh, Tả Hi Dĩnh cũng bị cha cảm nhiễm, tạm thời quên đi cái tên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ phơi bày của nợ xấu xí trước mặt mình, có điều chẳng có lấy chút thiện cảm nào với người này, từ đầu tới cuối không nhìn thẳng y lấy một cái.

Nghĩ hồi lâu mà không ra, Tả Nam Hạ cầm thìa canh, khẽ nhấp môi, hương vị nhàn nhạt thuận theo lưỡi trôi vào miệng. Thanh đạm mà không mất vị thơm, nếm một cái vị tỏa ra xung quanh, khép mắt lại dư vị còn mãi, khẽ gật đầu. Món ăn Trung Quốc theo đuổi vị ngon hỗn hợp, ông cảm thụ được vị của từng thứ vật liệu, vậy mà không cướp đi hương vị đặc trưng của ba ba, còn tôn nó lên, vị canh êm mà kéo dài, đúng là thượng phẩm.

Ông cười, mọi người thở phào, Tạ Nam Hạ uống ngụm trà, cầm đũa đưa về phía hai nửa "vương bát đản", gắp một miệng cho vài miệng, nhai khẽ. Sau đó nhai tới mi cũng run lên, rồi máy móc nuốt xuống cười ha hả.

Mọi người đang không hiểu ra sao thì ông già cười lớn, vừa cười vừa cầm đũa chĩa về phía Đơn Dũng : “Tôi hiểu rồi, cậu dùng lòng trứng gà tre nông thôn, nhưng chỉ lấy lòng trắng, còn lòng đỏ lại là trứng ba ba, cậu đã đổi trắng thay đen. Dùng thủ pháp đặc thù để nấu làm hai lớp lòng đều ngấm dầu mỡ, liền thành "vương bát đản" hai lớp ba vị. Ha ha ha, thêm vào hai thứ này, quả đúng là kim ngọc mãn đường, thập toàn thập mỹ. Xem ra đúng là tôi kiến thức hạn hẹp, cách làm này có phong phạm mỳ Bát Trân ... Mọi người nếm thử đi, hôm nay tôi thực sự mở rộng tầm mắt."