Sí Hạ

Chương 17.1: Cưỡng ép (H)

Quần của hai người họ vẫn chưa bị cởi ra hoàn toàn, quần của người này đang nằm vắt vẻo nơi bắp chân nam tính rắn chắc, còn quần của người kia lại tụt xuống quá hai bên đầu gối trắng mềm của thiếu nữ. Cặp chân dài trắng như tuyết của Hạ Tri đè lên lớp lôиɠ ʍυ đen rậm che giấu nơi đó của Chu Sí. Bên trên dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhầy nhụa nhớp nháp hơi nổi bọt trắng do ma sát mạnh với nhau, chảy xuống dính vào hai bên bắp đùi kề sát rạt, lôиɠ ʍυ xoắn quyện lại với nhau cũng không biết là của ai với ai nữa.

Tình trạng này là do vùng mẫn cảm bị người ta dùng lực chà xát trong thời gian dài gây ra, cảnh tượng ấy đúng là da^ʍ mỹ đến cực điểm.

Hai người thi nhau thở dốc liên tục, hơi thở nóng bỏng hoà quyện với nhau khiến không khí xung quanh nóng lên trông thấy. Chu Sí thực sự đã đưa Hạ Tri lêи đỉиɦ rất nhiều lần.

Anh rải từng cái hôn sâu lên người Hạ Tri, vùi đầu xuống người cô rồi đưa đẩy hông liên tục. Côn ŧᏂịŧ thô to nặng nề xỏ xuyên qua hai bắp đùi mượt mà của cô như thanh lợi kiếm sắc bén nhất, không ngừng dùng sức giày vò cả thể xác và tinh thần của Hạ Tri. Có mấy lần phần qυყ đầυ thô to đâm tới hung hăng tới mức suýt cướp cò, gần như sắp vọt vào miệng huyệt của cô liền khiến Chu Sí bị dọa sợ. Trái tim anh nhảy vọt lên cổ họng, nhịp tim điên cuồng tăng tốc và cảm giác tê dại nơi xương cụt truyền đến khiến cả người anh tê dại, cũng giáng một đòn mạnh mẽ vào lý trí của anh, ép anh dừng lại.

Chu Sí rất muốn đâm thẳng vào trong vách động chật hẹp nóng ẩm kia lần nữa. Gân xanh trên hai bên thái dương của anh gồ lên, giật nhẹ khe khẽ vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng anh vẫn cố gắng trấn tĩnh lại. Đầu óc anh căng lên như dây đàn, cứ như thể chỉ cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm một chút nữa thôi thì sợi dây lý trí trong đầu anh sẽ đứt phựt ra mất.

Chẳng cần nghĩ nhiều thì anh cũng biết rõ, cái hang nhỏ chật hẹp ấy sẽ mang tới cảm giác rất ấm áp, khiến cho cả thể xác và tinh thần sung sướиɠ tới tột cùng.

Cả người Hạ Tri đã tê liệt từ lâu, cô có cảm tưởng như thể mình đã khóc hết nước mắt cả đời này. Cho dù lúc trước khi đang nằm bẹp trong bệnh viện, cô cũng từng nghĩ dòng lệ đọng nơi khóe mắt mình đã sớm cạn khô.

Tâm hồn cô như hoàn toàn chết lặng, không muốn giãy giụa gì nữa, để mặc Chu Sí muốn làm gì thì làm.



Chu Sí chợt thấy người đang nằm ngoan ngoãn trong lòng ngực mình có chút không bình thường. Cô không phản ứng lại với bất cứ hành động nào của anh nữa, nằm im lặng ở đó với vẻ mặt trống rỗng vô hồn, cứ như thể cô chỉ là một con thú nhồi bông vô tri vô giác, chẳng có chút sinh khí nào.

Động tác hôn môi của anh dần dừng lại, anh cúi đầu xuống nhìn người đang nhắm nghiền hai mắt trong lòng mình. Cái trán no đủ của cô lấm tấm vài giọt mồ hôi tinh mịn, trên hàng mi dài mảnh cong cong phủ đầy từng giọt nước mắt sáng long lanh như châu như ngọc. Mỗi khi đôi mi rung lên theo từng nhịp thở là chúng lại lung lay đôi chút, như thể sắp lăn xuống bất cứ lúc nào vậy.

Lúc này Hạ Tri mới mở mắt ra nhìn về phía anh.

Đôi mày nhỏ xinh như được ông trời ban phước, mí mắt mềm mỏng kết hợp với đôi mắt to tròn. Phần đuôi mắt hơi cong lên nhìn như hai quả hạnh đào, khiến cho đôi mắt hạnh càng thêm phần linh động, xinh xắn.

Chỉ là hiện tại, hai mắt cô lại tối sầm xuống, bình lặng như đáy giống cổ sâu thăm thẳm. Cô nằm ở đó, dùng ánh mắt âm u tĩnh mịch mà lãnh đạm nhìn vào mắt anh.

Ánh sáng trong mắt cô đã sớm lụi tàn.

Chu Sí bị ánh mắt này của cô làm cho bối rối đến mức tim đập chân run. Đáy lòng anh chợt nhảy lên một cái rồi dần dừng việc đưa đẩy lại, thận trọng gọi cô một tiếng.

"Bé cưng?"

Anh vừa mở miệng nói chuyện thì Hạ Tri liền nhắm hai mắt lại. Cô đột ngột vươn người lên, hai tay câu chặt lấy cổ anh, hai bầu vυ' to tròn dán sát lên người Chu Sí, ngồi thẳng xuống cái đó của anh mà không hề do dự chút nào.

Sướиɠ quá. Khi phần qυყ đầυ của anh bị Hạ Tri bao được một phần ba, trong đầu anh chỉ còn lại mỗi suy nghĩ này. Trong giây phút đó, máu nóng trong người Chu Sí liền dồn hết xuống đó, khiến anh muốn bắn ra ngay lập tức. Lúc vật nam tính vừa được thứ đó bao bọc liền truyền tới cảm giác ướŧ áŧ nóng bỏng, đầu óc anh được du͙© vọиɠ xoa dịu, thoải mái đến mức sắp bay lên chín tầng mây. Nơi mẫn cảm của cô còn đem tới cảm giác tuyệt diệu hơn nhiều so với những gì anh tưởng tượng nữa. Vách thịt non mềm gắt gao bao bọc lấy cái đó của anh, còn hơi co bóp nhẹ như thể không muốn để anh rời đi vậy.

Nhưng cũng chỉ trong một khắc đồng hồ đó, đầu óc Chu Sí liền tỉnh táo trở lại. Anh cố gắng khắc chế du͙© vọиɠ của bản thân để ôm eo cô lên, nhanh chóng tách phần thân dưới của hai người ra thật xa.

Cùng lúc đó, lông mày của anh hơi giật nhẹ vài cái, nhịp tim cũng liên tục tăng tốc, khiến nhịp thở của anh dần trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết. Vẻ nghi hoặc hiện rõ trên khuôn mặt góc cạnh của anh, thậm chí trong vài giây đầu, trên mặt anh còn có vẻ ngạc nhiên vì niềm vui tới quá bất ngờ.

Nhưng anh cũng biết chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra, vội trấn tĩnh lại rồi mắng cô:

"Em đang làm gì vậy? Phát điên rồi đấy à?"

“Chu Sí này, nếu cậu bị điên thật thì tôi cũng sắp phát điên lên rồi.” Hạ Tri bình tĩnh đáp.

Cô lại chật vật ngồi xuống thêm lần nữa, Chu Sí vẫn luôn cố gắng giữ người cô lại.

"Chu Sí, làʍ t̠ìиɦ với tôi đi."

Chu Sí nghiêm túc đưa mắt lên nhìn cô, trái tim nhảy tưng tưng trong lòng ngực mà không chịu nghe sai bảo cứ như thể đã không còn là của mình nữa. Anh lúng túng mở miệng: "Hạ Tri, em có biết mình đang nói gì không thế?"

“Tôi sẽ cho phép cậu được làʍ t̠ìиɦ với tôi.” Hạ Tri ôm chặt lấy người anh, trả lời cực kỳ quyết liệt.

"Nhưng cậu phải hứa với tôi, sau khi chúng ta làʍ t̠ìиɦ xong thì cậu phải để tôi đi. Hợp đồng của chúng ta tới đây là kết thúc, tôi cũng sẽ trả lại tiền cho cậu."

Có lẽ, tới khi anh chơi chán cô rồi thì sẽ thấy chán ngấy rồi quyết tâm vứt bỏ cô như một tấm rẻ rách nhỉ. Cô thực sự không thể chịu đựng lâu hơn được nữa.

Chu Sí đau lòng nhìn cô, bàn tay to rộng vuốt ve mái tóc ẩm ướt của cô, giọng điệu cũng dần trở nên vô cùng dịu dàng.

"Em đừng tức giận mà. Đúng là tôi rất muốn làm với em, nhưng không phải bây giờ, cũng không phải là khi hai chúng ta đang ở trong tình trạng này."

Như thể đang muốn cố ý hù dọa cô, Chu Sí lại cọ nhẹ thứ đó lên mông cô: “Hơn nữa chỗ này cũng không có bao, em muốn có thai à?”

Hạ Tri lại nhún xuống một cái, trầm giọng nói: “Tôi uống thuốc là được.”