Sí Hạ

Chương 16.2: Cưỡng ép (H)

Anh thở hổn hển vài tiếng, nhẹ giọng trêu chọc cô: “Bé cưng này…Em đừng khóc nữa mà. Em càng khóc thì tôi lại càng thấy phấn khích hơn…Càng muốn dùng sức để giày vò em nhiều hơn thôi.”

Hạ Tri mơ màng mở mắt ra nhìn về phía anh, khàn giọng nói: "Chu Sí, cậu là tên khốn kiếp…đô khốn nạn này...ưʍ..."

Dưới sức nóng mãnh liệt do tình triều mang lại, khuôn mặt của Chu Sí cũng đỏ bừng lên. Anh cúi đầu xuống, dán mặt vào hai cẳng chân trắng ngần đang yếu ớt rũ xuống của Hạ Tri, cẩn thận quan sát huyệt khẩu đang sưng đỏ của cô.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nho nhỏ trắng nõn của nữ giới lộ ra giữa hai bên chân, mặt trên phủ một tầng dâʍ ŧᏂủy̠ mỏng manh như đang sáng long lanh dưới ánh đèn. Trên mu nhỏ chỉ có vài cọng lông tơ thưa thớt, mang tới cảm giác diễm lệ đến kỳ cục mà lại cực kỳ da^ʍ mỹ. Thứ ẩn giấu bên huyệt nhỏ là từng lớp thịt mềm mịn đỏ thẫm như máu, mềm mại ngọt ngào như một trái mật đào đang độ chín cây, đến mức chỉ cần bóp nhẹ cũng sẽ rỉ ra nước. Miệng huyệt khép hờ, hai bên mép nhẹ nhàng cọ xát vì kɧoáı ©ảʍ còn sót lại đang liên tục rỉ nước. Chu Sí ngắm nhìn chăm chú đến cả người mức khí huyết sôi trào, viền mắt cũng đỏ lên trông thấy. Anh không nhịn được nên lại đỡ gốc dươиɠ ѵậŧ lên đâm sâu vào thêm lần nữa, bắt đầu dùng sức oanh tạc vách tường bên ngoài từng chút từng chút một.

Qυყ đầυ đã mơn trớn miệng huyệt rất lâu mà không dám tiến vào hoàn toàn, đầu khấc cọ nhẹ mang tới cảm giác mơ màng như có như không. Thực ra Chu Sí cũng không dám đi vào thêm lần nữa nên phải cố gắng nhẫn nhịn, đúng là rất vất vả. Vùng nhạy cảm của cô như có ma thuật vậy, khiến anh không nhịn được mà chìm sâu vào đó. Anh kẹp chặt hai bên mép đùi cô lại với nhau rồi đút thứ đó vào, bắt đầu dùng chân cô để đưa đẩy lên xuống. Đầu óc anh chợt nổ tung như pháo hoa khi chìm vào kɧoáı ©ảʍ. Đúng là sướиɠ chết đi được mà.

"Hạ Tri à...Hạ Tri..." Cậu nam sinh vừa đâm chọc liên tục vào bắp chân cô vừa, thở hổn hển, khàn giọng kêu tên cô.

Phần thân dưới của Hạ Tri bị anh xốc lên cao, cái miệng nhỏ khẽ rêи ɾỉ theo từng cú nhấp. Bộ ngực nảy nở và cặp đào tròn rung lên khe khẽ, đầu óc cô gần như đã bị du͙© vọиɠ làm cho mơ hồ, chỉ mơ màng nghe thấy tiếng thở dốc hổn hển và tiếng gọi khàn khàn của cậu nam sinh kia. Tiếng da thịt va chạm với nhau cùng tiếng nước ọp ẹp dính dớp vang vọng trong gian phòng trống, từng tiếng từng tiếng dội thẳng vào màng nhĩ khiến máu nóng trong người trào dâng, đưa người ta cùng nhau chìm vào bể dục của ái tình.

Chu Sí vẫn liên tục lẩm nhẩm tên cô, Hạ Tri chỉ cảm thấy phần thân dưới dần tê dại đi theo thời gian, cứ như thể có hàng ngàn hàng vạn con côn trùng tanh tưởi đang bò lổm ngổm dưới sống lưng mình vậy.

Cô nghiến chặt răng, hai má cũng hơi hóp vào. Cô cố nhịn xuống cảm giác ghê tởm đang dâng lên trong cuống họng, khẽ nói: "Thật kinh tởm...Cậu đừng gọi tên tôi nữa...ghê tởm chết đi được…ưm…a..."

Trái tim nho nhỏ của Chu Sí như bị siết chặt lấy rồi lại buông lỏng ra, âm ỉ đau nhức từng hồi. Hai bên vành mắt anh đỏ bừng lên, vội vươn tay tới siết chặt lấy quai hàm của Hạ Tri.

"Em nói cái gì? Hạ Tri."

Giọt lệ nhỏ xíu lăn khỏi khóe mắt của Hạ Tri, cô dùng ánh mắt căm thù nhìn anh, hận ý trong mắt trào dâng đến tận trời. Cô nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng lặp lại lần nữa: "Tôi nói cậu là đồ kinh tởm đấy...Chu Sí...á..."

Chu Sí dùng sức đâm loạn lên, đè vào miệng huyệt nhỏ đang run lên liên tục của cô.

"Tôi là đồ đáng ghê tởm à? Cái tên lớp trưởng kia trong lòng em có biết chuyện em đang ngoan ngoãn nằm bẹp dưới thân tôi thế này không?"

Anh hung hăng rút ra đâm vào tiếp, dùng giọng điệu ác độc nói chuyện với cô:

“Cái tên đó có biết, cả miệng trên và miệng dưới của em đều đang khóc lóc sướt mướt vì tôi không?”

Chu Sí nói xong câu nào là thắt lưng của anh lại thúc vào một cái.

"Hạ Tri này, người ngoài miệng nói một đằng, trong lòng làm một nẻo vốn là em cơ mà."

Chu Sí ôm cô lên rồi lại hạ cả người cô xuống.

"Cái miệng trên này không thể mềm dịu như cái miệng phía dưới à?"

Anh ngồi lên ghế, dang tay ôm Hạ Tri vào lòng mình. Hai người ngồi yên trên ghế, mặt đối mặt với nhau, vùng mẫn cảm ở phần thân dưới cũng kề sát bên nhau không một kẽ hở.

Chu Sí tiến tới hung bạo liếʍ cắn trên ngực cô, hai cánh tay dùng sức siết chặt lấy cái eo mảnh khảnh của cô. Hạ Tri liên tục vùng vẫy tránh đi, cô lùi lại về phía sau đến mức gần như ngã xuống khỏi ghế.

Cậu nam sinh vươn tay tới đỡ lấy gáy cô. Vì sợ cô ngã, một tay anh chuyển sang đỡ lấy eo cô, tay còn lại ôm chặt cổ cô. Sau đó, Chu Sí lại rướn người lên hôn cô. Anh dồn lực tiến lên, như thể muốn hôn cô đến khi hai người tắt thở vậy.

Hạ Tri liên tục cắn anh khi môi lưỡi hai người lại kề sát vào nhau thêm lần nữa. Vết cắn nhỏ xíu do Hạ Tri gây ra lan tràn khắp nơi trong miệng anh, vài giọt máu tanh nồng rỉ ra từ môi tới lưỡi, nhưng Chu Sí vẫn không chịu bỏ cuộc. Dù nụ hôn của hai người đã mất đi cảm giác ngọt ngào, chỉ còn lại sự tanh tưởi như rỉ sắt vì máu thì phần thân dưới của anh vẫn tiếp tục tấn công thần tốc giữa hai bắp đùi non mềm của cô. Hai người hôn nhau lâu đến mức khóe miệng của Hạ Tri chẳng còn chút cảm giác nào nữa. Cô cũng không có sức để cắn anh, chỉ có thể bị động ngồi yên ở đó, để anh hôn mình tới khi nước mắt hoàn toàn cạn khô.

"Ưʍ... a..." Không ổn rồi... Hạ Tri có cảm giác như thể mình sắp chết tới nơi rồi vậy.

Hai bên trên dưới đều bị người ta lấp kín, kɧoáı ©ảʍ dâng trào như thể sắp huỷ diệt đầu óc non nớt của Hạ Tri. Cô khe khẽ thở dốc, cổ họng khô khốc nên không thể phát ra bất cứ âm thanh nào. Kɧoáı ©ảʍ ập đến từng giờ từng phút. Sau từng cú va chạm nảy lửa, cả người Hạ Tri liền run lên khe khẽ. Cô hơi cong người ra sau, dâʍ ɖị©ɧ thơm ngọt nhiễu ra từ miệng huyệt nhỏ nhắn rồi bám đầy lên trên quần Chu Sí. Toàn thân cô liền co rút lại trong nháy mắt.