Trần Độc Độc không nghe ra anh đang tức giận.
“Tôi nói sai à?”
Thẩm Canh Lễ bị cô chọc cho tức giận đến mức không nói nên lời.
Không muốn nói chuyện với cô nữa.
Trần Độc Độc nhìn anh kéo vali rời đi, lo lắng đi theo, hỏi anh: "Anh có đi tàu điện ngầm không? Sao lại đi nhanh như vậy."
Đúng là Thẩm Canh Lễ chưa bao giờ sử dụng những phương tiện di chuyển công cộng này, đặc biệt là các tuyến tàu điện ngầm, có chút phức tạp.
Bản đồ lộ trình tàu điện ngầm của thủ đô trông hệt như mạng nhện.
Đến cả Trần Độc Độc cũng phải xem rất lâu.
Thẩm Canh Lễ đi rất nhanh, sau đó được nửa đường lại quay lại, ở ga xe lửa có quá nhiều người, anh không thích những nơi đông người, cả quãng đường luôn cau mày nhăn mặt, chỉ có khi ở gần Trần Độc Độc mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Trần Độc Độc nhìn thấy anh quay trở lại, lập tức hiểu ra: Biết ngay đại thiếu gia nhà anh không biết đi tàu điện ngầm thế nào mà!
Cô dẫn Thẩm Canh Lễ lên tàu điện ngầm, thành công giành được một chỗ ngồi, cũng chiếm thêm được một chỗ cho anh, để Thẩm Canh Lễ ngồi cạnh cô.
Thẩm Canh Lễ cũng tự nhiên mà ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, tâm tình Thẩm Canh Lễ đột nhiên rất tốt, thái độ ngạo mạn cố ý hỏi cô: “Thế này có nghĩa là gì? Em chia tay với tôi rồi lại còn giành ghế cho tôi, đây là muốn quay lại đúng không?"
Trần Độc Độc lập tức lắc đầu nguầy nguậy: "Không, không, không, anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ là cảm thấy thuận đường thôi, đều là đi cùng với nhau nên đương nhiên sẽ giành chỗ giúp anh."
Thẩm Canh Lễ không nói gì nữa.
Trần Độc Độc nghĩ, tốt rồi, lại bị anh làm mặt lạnh.
Những chàng trai đối với mọi chuyện đều tràn đầy nhiệt tình mới là những chàng trai có sức hấp dẫn nhất.
Cái kiểu đàn ông thích bạo lực lạnh thế này, may mà chia tay sớm. Chỉ là đáng tiếc, bị tuồn vào thị trường rồi.
Sau khi cửa tàu điện ngầm đóng lại, Trần Độc Độc tò mò hỏi anh: "Nhân tiện, Thẩm Canh Lễ, anh cũng học đại học A. Anh chuyên ngành gì? Chuyên ngành của tôi là tu bổ di tích văn vật."
Thẩm Canh Lễ liếc nhìn cô một cái, nói: "Em là gì của tôi, hỏi nhiều vậy làm gì?"
Trần Độc Độc: "..."
……
Đến trường đại học A, Trần Độc Độc xách hành lý của mình xuống tàu điện ngầm, theo sau là Thẩm Canh Lễ.
Ở cổng trường đại học A có rất nhiều các học trưởng học tỷ đang chào đón tân sinh viên, Thẩm Canh Lễ vừa đi ngang qua, một nhóm các học tỷ lập tức vây quanh để chào đón.
Trần Độc Độc nhìn thấy cảnh này thì cả kinh, vội vàng lùi lại vài bước.
Cô tìm thấy một học trưởng ở đằng sau mình, tự giới thiệu bản thân và chuyên ngành học.
Học trưởng liền đưa cô đi báo danh.
Sau khi báo cáo xong thì đi nhận chìa khóa phòng ký túc xá, học trưởng lại đưa cô tới tận cửa.
Điều kiện của ký túc xá rất tốt, phòng có bốn người, giường ở trên, tủ và bàn học ở dưới. Có nhà vệ sinh riêng nhưng khi đi tắm phải tới phòng tắm chung.