Những Năm 90 Của Quyển Vương

Chương 48

Đến khi tất các những con cá nhỏ đều đã được xử lý sạch sẽ, những con cá đã được ướp nửa giờ bên kia đã có thể cho nồi kho, để phòng cho cá không bị dính vào nồi thì trước khi thả cá nhỏ còn phải rắc một ít hạt muối dọc theo bên cạnh nồi.

Trong nồi đất không có muối tinh, chỉ có muối thô bán số lượng lớn, sau khi chiên cả hai mặt vàng của các loại cá nhỏ thì cho tỏi gừng ớt khô khô vào xào cho thơm, sau đó cho nước tương vào xào thơm lên, rồi thêm nước sôi nấu chín, cuối cùng khi cho nồi ra thì cho ớt xanh đỏ và lá tỏi vào.

Không có tương đậu bản huyện Bì, chỉ có tương đậu nành do bác gái phơi nắng làm.

Tay nghề bếp núc của mẹ Giang không tốt, hàng năm bác gái phải phơi tương, mẹ Giang đều nhờ bác gái phơi giúp một chút, lúc trước bà ta nấu tôm càng đất cũng dùng tương của bác gái phơi.

Cá kho, món nộm củ sen, lại xào một củ cà tím, bản thân ăn thử một ít, thay nước trai một lần, lại đổ dầu và muối, tiếp tục để chúng nhả ra bùn cát, làm xong những thứ này rồi cô đi đưa cơm cho ông nội Giang và ba mẹ Giang.

Bởi vì đi qua cánh đồng lúa nên trước tiên sẽ đưa cơm cho ông nội Giang, đợi đến bãi sông, ba Giang và mẹ Giang đã mò cá cả buổi sáng, mò được một nửa chậu cá Lăng Giác, bọn họ ngồi vào bờ, rửa tay ở dưới mương rồi cầm lấy cơm bắt đầu ăn.

Có nước trong chậu Lăng Giác, cá vẫn còn sống.

Nơi này của bọn họ tuy rằng gần sông nhưng hàng năm cũng chỉ khi thủy điện tưới nước cho lúa giống mà bơm nước thì mới có thể lộ ra trên mặt sông mò mẫm một chút cá tôm, sông lớn thì không thể đến được, vậy nên mỗi lần bơm nước bãi sông cạn ra, cơ bản đều là toàn bộ người trong thôn cùng nhau tụ tập, một năm hiếm khi có cơ hội mò được nhiều cá, cải thiện bữa ăn trong nhà.

Phụ nữ trong nhà cũng sẽ nhân cơ hội này tặng chút cá cho nhà mẹ đẻ.

Mẹ Giang cũng như vậy.

Bà ta muốn bắt thêm một ít cá, đưa cho các anh trai em trai nhà mẹ đẻ.

Nhà mẹ đẻ bà ta ở trong núi, ngày thường nếu muốn ăn cá thì hoặc là mua dưới chân núi, hoặc là vớt được trong khe núi một hai con cá nhỏ.

Mẹ Giang là con thứ hai trong nhà, bên trên là một người anh trai lớn hơn bà ta ba tuổi, em trai và em gái phía bên tất cả đều là một tay bà ta nuôi lớn, tình cảm với bọn họ rất sâu đậm.

Đây cũng là một điểm mà Giang Ninh thường tự hoài nghi bản thân.

Con cái ngưỡng mộ mẹ mình là thiên tính, nhưng mẹ cô đối xử với các anh trai của cô, đối xử với các anh trai em trai em gái của bà ấy đều rất tốt, duy chỉ có đối xử với cô là không tốt, có phải bởi vì cô không đủ tốt hay không?

Vì thế cô lại càng ngoan ngoãn nghe lời, đè nén bản tính của mình để đi lấy lòng mẹ Giang.