Những Năm 90 Của Quyển Vương

Chương 47

Giang Nguyệt Cầm sửng sốt một chút, lập tức đỏ mặt: "Đương... Đương nhiên là có phòng của chị!”

Nhà của nhà Giang Nguyệt Cầm là nhà lầu được xây thêm, mấy năm trước cô ta đem tiền về nhà, chỉ xây một căn nhà gỗ, kết cấu căn nhà là một sảnh chính ở giữa, hai bên là phòng chính, bên trái phòng để lại cho anh trai cô ta dùng để kết hôn, đương nhiên là phòng của anh trai, bên phải phòng chính là phòng ba mẹ cô ta, có có em trai ngủ cùng, bên cạnh có một cái bếp nhỏ.

Nghĩ tầng trên sẽ xây thêm một tầng, đến lúc đó chắc chắn sẽ có phòng của cô ta, giọng nói của cô ta lại lớn hơn: "Nhà chị là nhà lầu đó! Phòng nhiều, sao lại có thể không có phòng của chị được!”

Giang Ninh nghe thấy thì cười, cũng không nói gì.

Nhà cô cũng là nhà cao tầng, ba Giang thích náo nhiệt, hy vọng con cái đều ở cùng với nhau nên đã cố ý xây rất lớn, trên dưới ba tầng, hơn mười gian phòng, ngày mà cô trở về nhà mẹ đẻ sau khi kết hôn ba ngày, đẩy cửa phòng ngủ của mình ra, trên giường ngủ là chị dâu và cháu gái, nói sau này chính là phòng cháu gái nhỏ của cô.

Ngay cả ngày trở về nhà mẹ đẻ sau khi kết hôn, ba ngày cũng không đợi được.

Giang Nguyệt Cầm bị Giang Ninh nói nên cảm thấy khó chịu, tức giận rời đi, về đến nhà, cô ta trực tiếp hỏi ba mẹ cô ta: "Phòng nào trên lầu là của con?”

Ba mẹ cô ta sửng sốt, tất cả đều im lặng.

Ba của Giang Nguyệt Cầm nói: "Phòng với không phòng cái gì? Nhà được xây rồi chắc chắn sẽ có chỗ cho con ở!”

Giang Nguyệt Cầm hôm nay lại cãi lại: "Con mặc kệ, con muốn ở phòng bên phải!”

Trên lầu xây thêm hai phòng, bên trái nhất định là sẽ để lại cho em trai sau này cưới vợ dùng, vậy cô ta muốn phòng bên phải!

Ba mẹ cô ta xua tay: "Được rồi, phòng bên phải thuộc về con."

Trong mắt ba mẹ cô ta, con gái ở bên ngoài làm việc, cũng chỉ là đến tết trở về, cô ta cũng đã mười chín tuổi, qua mấy năm nữa sẽ lập gia đình, phòng với không phòng cái gì chứ?

*

Giang Ninh rửa vỏ trai sông sạch sẽ đem về nhà thả trong vào chậu gỗ nuôi.

Cả nhà chỉ có một cái chậu tắm, buổi tối mẹ Giang trở về còn phải dùng chậu rửa mặt, nếu đến lúc đó mẹ Giang không có chậu dùng, nhất định sẽ đổ sạch trai sông mà cô vất vả mới mò về được.

Để tiết kiệm thời gian, cô đặt một muỗng dầu trong chậu gỗ và múc một muỗng lớn muối thô vào bên trong.

Trong thời gian trai và ốc phun bùn cát, cô đã đi xử lý những con cá nhỏ sắp chết.

Cá nhỏ không dễ xử lý, chủ yếu là làm sạch từng bộ phận nội tạng bên trong, bởi vì cá có kích thuớc nhỏ, số lượng lại nhiều nên vô cùng tốn thời gian, cô chỉ có thể moi nội tạng chúng ra trước, đặt gạo vào trong nồi lớn nấu, trước tiên chọn ra những con cá nhỏ sẽ nấu vào buổi trưa ra trước, ướp với rượu nấu ăn, hành tỏi gừng rồi lại tiếp tục xử lý những con cá nhỏ còn lại.