Những cơn mưa máu trút xuống địa cầu, làm ô nhiễm tất cả mọi thứ, vô số vật ô nhiễm cứ thế ra đời.
80 % người đã chết trong bảy ngày mưa máu trút xuống. Họ nếu như không phải bị máu biến thành vật ô nhiễm, thì cũng là bị quái vật ô nhiễm gϊếŧ chết.
Nhân loại từng tồn tại ở tất cả mọi nơi trên trái đất này, giờ lại gần như tuyệt chủng giống loài khủng long gặp phải sao chổi va vào trái đất cuối Kỷ Phấn trắng.
Nguồn ô nhiễm ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ xung quanh, biến chúng trở nên khát máu, tàn bạo, gây ra sự biến dạng trong sinh vật trên diện rộng, vật ô nhiễm cấp thấp chỉ có nhu cầu thỏa mãn cơn đói khát, còn vật ô nhiễm cấp cao tự ý thức được chúng là nguồn ô nhiễm. Cho nên, chỉ cần đến gần chúng, con người sẽ lập tức bị ảnh hưởng rồi biến đổi thành quái vật.
Trước những nguồn ô nhiễm này, loài người trở nên quá nhỏ bé và yếu đuối. Vì thế, con người trở thành một cộng đồng chung số phận theo đúng nghĩa đen. Cuối cùng nhân loại buộc phải dỡ bỏ mọi rào cản về giao tiếp và công nghệ, học cách chia sẻ, giúp đỡ nhau để có thể sống trong hòa bình.
Sau khi công nghệ không còn bị hạn chế, những người sống sót đã sử dụng công nghệ tiên tiến nhất lúc bấy giờ để dựng lên một bức tường thành khổng lồ. Con người cuối cùng đã thoát khỏi cảnh thường xuyên phải đối mặt với vật ô nhiễm, có thể ở trong bức tường ấy kéo dài hơi tàn.
Sau khi nghe mô tả của hệ thống, Lê Bạch Thành lập tức hỏi: "Bức tường ấy có thể ngăn chặn được vật ô nhiễm sao?"
[Nó có thể hạn chế được vật ô nhiễm cấp thấp, cấp cao hơn phải nhờ đến Bộ phận An ninh.]
[Cậu đoán đúng rồi đấy. Bộ phận An ninh là một phần của Trung tâm Phòng chống ô nhiễm. Trách nhiệm chính là xử lý các chất ô nhiễm gần bức tường và các chất ô nhiễm mới xuất hiện bên trong bức tường, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho nội thành.]
[Người của Bộ phận An ninh đều là những người thức tỉnh dị năng như cậu. Họ có thể chống lại vật ô nhiễm ở một mức độ nhất định, điều này rất phù hợp với tính chất công việc, hoặc nói chính xác hơn, bọn họ cũng từng bị ô nhiễm, nhưng không bị biến thành vật ô nhiễm, ngược lại thức tỉnh dị năng. Tuy nhiên, những dị năng giả ấy cuối cùng vẫn sẽ biến thành vật ô nhiễm thôi.]
[Nhận xét: Nơi không an toàn nhất là Bộ phận An ninh. Lời khuyên của tôi là: Đừng đi, đừng đi!]
[Tôi biết cậu muốn hỏi gì, nhưng đáng tiếc tôi phải nói với cậu, tất cả những người sở hữu dị năng giả cuối cùng đều sẽ biến thành vật ô nhiễm, không có ai là ngoại lệ, trừ khi một phép màu nào đó xảy ra.]
[Nhưng mà cậu yên tâm, coi như cậu trở thành vật ô nhiễm, thì cũng là vật ô nhiễm cấp cao, dù sao tôi cao cấp như này, nhất định cậu sẽ không thiệt thòi, có tôi, cậu sẽ trở thành vật ô nhiễm cường đại nhất.]
Trong hành lang gần như trắng tinh của bệnh viện, Lê Bạch Thành phớt lờ hệ thống ồn ào, xuất thần nhìn vào đèn mổ màu đỏ trước cửa phòng phẫu thuật.