Không biết cuộc phẫu thuật này bao giờ mới kết thúc. Nhưng nhìn vết thương của hai người kia, chuyện này không thể nhanh được, một tiếng đã trôi qua, không biết tình huống cụ thể như thế nào.
Lê Bạch Thành đang suy nghĩ, đột nhiên đằng xa vang lên một trận ầm ĩ.
"Có chuyện gì vậy?" Lê Bạch Thành không nhịn được nhíu mày, hệ thống trong đầu vang lên một âm thanh giễu cợt:
[Vật ô nhiễm cấp B kia, vì cậu mà đi đánh nhau rồi.]
Lê Bạch Thành: ???
Lê Bạch Thành có chút bối rối nhìn về hướng đại sảnh, cậu lập tức thấy hai y tá nhỏ.
Họ đang cướp một bộ quần áo, chính xác là một chiếc áo sơ mi nam, thậm chí để đoạt lấy chiếc áo, họ còn diễn hẳn một màn tỷ thí võ thuật.
Ánh mắt Lê Bạch Thành dừng lại trên chiếc áo kia mấy giây, trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ buồn cười.
[Đúng rồi, chính là như cậu nghĩ đấy, vừa rồi bọn họ đi ra ngoài mua quần áo cho cậu, nhưng đến lúc chọn xem ai là người đưa chiếc áo thì lại xảy ra bất đồng.]
[Mặc dù bọn họ đều được tạo ra bởi sự phân hạch của cùng một chất gây ô nhiễm cấp B, nhưng không có luật nào quy định - những chất gây ô nhiễm không được tranh giành tình cảm với chính mình, phải không? Việc đấy cũng có gì sai đâu? Bọn họ cũng chỉ là thích người đẹp trai thôi!]
Lê Bạch Thành:...
Lê Bạch Thành phát hiện ra rằng một khi cậu nói chuyện với hệ thống, tiếng mẹ đẻ của cậu đột nhiên không thể sử dụng được, chưa bao giờ cậu nghẹn họng nhiều đến vậy trong một thời gian.
-
Trong phòng bệnh, Lê Bạch Thành nhìn hai người bất tỉnh nằm trên giường.
Giang Vọng, Đàm Ninh.
Trong lúc chờ đợi ca phẫu thuật, hệ thống nói cho cậu biết rất nhiều chuyện về hai người này.
Cả hai đều là thành viên của đội Hậu cần thuộc Trung tâm Phòng chống ô nhiễm của trung tâm thành phố số hai, Đàm Ninh là đội trưởng, Giang Vọng là thành viên trong đội Đàm Ninh.
Đương nhiên, ngoại trừ những tin tức cơ bản này, hệ thống còn nói cho cậu biết một số chuyện khác.
Ví dụ, Giang Vọng không biết rằng hắn ta đã bị ô nhiễm trong một nhiệm vụ làm sạch cấp E, hơn nữa còn thức tỉnh dị năng cấp E-555: Nhìn tôi thật đáng thương.
Ví dụ, Đàm Ninh thực ra là một dị năng giả, hắn gia nhập đội Hậu cần không phải để bảo vệ con người, mà là để điều tra thứ gì đó.
Ví dụ, sở dĩ hai người này lạc vào đây là bởi vì khi họ đang làm nhiệm vụ đã xảy ra một sự cố ngoài ý muốn, một người trong đội Hậu cần đã biến thành vật ô nhiễm.
Lần thực hiện nhiệm vụ này có bốn đội Hậu cần, tổng cộng có 23 người, nhiệm vụ chính là xử lý hậu quả của bộ phận An ninh, bộ phận An ninh giải quyết vật gây ô nhiễm ở phía trước, và họ đi theo phía sau để thu dọn chất ô nhiễm còn sót lại sau khi vật ô nhiễm chết, lấy mẫu nghiên cứu, v.v.
Để kiếm thêm tiền, một thành viên thuộc một trong các đội hậu cần đã bán loại thuốc chống ô nhiễm do Trung tâm Phòng chống ô nhiễm phân phối ra ngoài với giá cao.