Giản Ninh rất tán thành cách làm này của Hoắc Lẫm.
Chỉ là Giản Ninh không hề nghĩ tới, đám người này nào phải cá chạch, mà là những con rắn độc!
Rắn độc ỷ vào dòng máu chảy chung trong người của Hoắc Lẫm, họ nghĩ chỉ cần Hoắc Lẫm chết đi, lại chết thêm một Giản Ninh nữa...
Đôi chồng chồng chưa có con cái, gia sản trong nhà sẽ danh chính ngôn thuận chia năm xẻ bảy cho những người thân như họ.
Thế nên, dưới những suy nghĩ hám lợi xấu xa, họ đã tạo ra một tai nạn xe cộ.
“Giản Ninh, có phải mày đã bịa đặt thứ gì rồi không hả? Tao nói cho mày biết, chuyện tai nạn xe cộ của mày và Hoắc Lẫm hoàn toàn do chúng mày gặp xui xẻo! Không, không đúng, là do loại sao chổi nhà mày khắc chết Hoắc Lẫm, không hề liên quan đến bọn tao! Mày đừng tưởng rằng mày chỉ tùy tiện tìm người chế tạo chút đồ vật đã đủ lấy ra làm chứng cứ!”
Người nói chuyện là bác cả của nhà họ Hoắc, biểu hiện trên gương mặt ông ta đang rất kích động. Ông ta trợn mắt nhìn Giản Ninh, trong ánh mắt tràn đầy căm hận: “Mày hãy đưa toàn bộ những video và ghi âm mày bịa đặt cho... chúng tao. Mày chỉ là một đứa trẻ mồ côi, cho dù mày có chết thì ở thành phố Bình Xuyên này cũng không có ai làm chỗ dựa cho mày cả.”
“Mày hãy thức thời một chút, tao sẽ tha cho mày.”
Bác cả nhà họ Hoắc mới dứt lời, những người phía sau đã lập tức phụ họa. Mặc dù tất cả bọn họ đều biết được tin tức Giản Ninh đang nắm giữ chứng cứ trong tay nhưng họ vẫn chẳng hề khách khí với Giản Ninh y như trước.
Giản Ninh không có người thân, không có bạn bè, sau khi kết hôn với Hoắc Lẫm cũng chưa bao giờ cao giọng khoe khoang. Nói dễ nghe một chút thì trông cậu chẳng có lấy tí tẹo nguy hiểm gì, còn nếu nói thẳng ra thì...
Trông cậu vô cùng dễ bắt nạt.
Mắt thấy có kẻ nóng nảy trong đám người kia đang chuẩn bị xông lên giơ tay tát cậu, hàng lông mi dài rậm của Giản Ninh cuối cùng cũng chịu động đậy. Cậu ngước mắt lên, trước khi bàn tay người kia rơi xuống, mở miệng nhẹ nhàng nói một câu: “Tôi đã giao cho cảnh sát rồi.”
“Tôi đã giao toàn bộ chứng cứ phạm tội của các người cho cảnh sát. Tôi không chỉ có chứng cứ về tai nạn xe cộ lần này mà còn có chứng cứ về tất cả những gì các người đã từng làm ra.”
Cậu đã bỏ ra rất nhiều tiền, tìm tới rất nhiều những người chuyên nghiệp, nhờ họ đi điều tra tất cả các sự việc những kẻ kia đã từng làm.
Sau đó cậu trao gửi toàn bộ bằng chứng mình có được cho cảnh sát.
Lời của Giản Ninh vừa nói ra xong, tất cả những kẻ ở đây đều ngẩn ngơ tại chỗ. Bọn họ nhìn thiếu niên đang ngồi trước bia mộ bằng ánh nhìn chẳng dám tin, sắc mặt cậu thiếu niên xinh đẹp kia tái nhợt xanh xao, trên trán quấn băng gạc, toàn bộ cơ thể đều để lộ ra cảm giác yếu ớt dễ đập tan.