Đến gần trưa, khi tôi vừa mở hộp sa lát thì Lâm gọi điện. Tôi hớn hở nghe máy ngay lập tức, cậu đầu tiên anh ấy nói là.
"Sao em lại gặp cậu ta?”
"Chú, chú mới cắt cảnh à, chú có mệt không? Chú chuẩn bị ăn trưa chưa?”
"Ừm, tôi vừa quay xong, nghỉ ngơi một lát rồi ăn. Tôi không mệt. Sao em lại gặp cậu ta?”
Tôi phì cười khi anh ấy trả lời một vòng rồi lại về câu hỏi cũ. Tôi vui vẻ kể cho Lâm nghe, từ đoạn cậu thực tập sinh người mẫu Thái Thanh hôm trước nhờ Lâm hỏi mà đã đến chụp mẫu cho tôi.
Lâm kiên nhẫn nghe tôi kể, thi thoảng đáp lại vài từ.
“Tôi mới làm việc với cậu ta một hai lần, tính cách rất phóng khoáng, năng động.”
"Em đã chụp ảnh cùng, còn xin được chữ ký, còn trao đổi số điện thoại nữa ạ!”
Tôi luôn hào hứng khi được gặp người nổi tiếng, ai cũng vậy mà, đúng không? Lâm hắng giọng.
"Vui vẻ quá nhỉ. Em biết em đang nói chuyện với ai không?”
Tôi khúc khích cười rồi thì thầm.
"Em đang nói chuyện với người yêu em chứ ai.”
Tôi nghe tiếng anh aya cười khẽ.
"Em nhớ chú lắm, bao giờ chú về?”
"Ừm, tôi cũng chưa biết. Ngày mai sẽ di chuyển tiếp.”
Tôi xị mặt ra. Lâm như thể nhìn thấy, mhor giọng dỗ dành tôi.
"Ngoan, tôi sẽ về sớm.”
Tôi với anh ấy nói thêm vài câu rồi lưu luyến chào tạm biệt. Trước khi tắt máy, Lâm nghiêm túc nói.
"Tôi rất nhớ em.”
Giọng nói của anh ấy cứ quẩn quanh trong đầu tôi mãi. Biết bao giờ mới được gặp anh ấy đây.
Tôi lại chăm chỉ đến studio làm việc trong sự ngỡ ngàng của nhân viên. Yến Lam liếc tôi một cái.
“Ngày nào cũng đến studio, biết ngay là đang vắng ông chú!”
Tôi lườm nó một cái rồi mở điện thoại xem, tôi thường tìm kiếm tên của Lâm để xem có bài viết gì hay ho không. Dạo này anh ấy đang quay phim mới nên các bài báo thường tập trung về bộ phim và vai diễn mới của anh ấy, hầu như không có bài báo nào đính kèm tên tôi. Tôi thở phào, tôi không thích thị phi, không muốn nổi tiếng theo bất kỳ cách nào, tôi chỉ muốn được ở cạnh Lâm thôi, trở thành một phần cuộc sống của anh ấy.
Tôi vừa nghĩ thế, ngay ngày hôm sau, tôi đã chình ình trên khắp các trang mạng xã hội rồi. Tiêu đề thì vô cùng tiêu cực: "Tình nhân trẻ của diễn viên kỳ cựu Steve Lâm nɠɵạı ŧìиɧ khi bạn trai đi quay phim xa!” Tôi bị đánh thức bởi cuộc gọi của Chi và tiếng nó gào vào điện thoại, sau đó cả Yến Lam cũng sốt ruột nhảy dựng lên hét vào tai tôi.
Tôi dụi mắt, ngồi một lát cho tỉnh rồi mới mở điện thoại. Tôi nɠɵạı ŧìиɧ với ai mà đến tôi cũng không biết?
Tôi vào một trang báo mạng top đầu, quả nhiên bài tôi nɠɵạı ŧìиɧ đang rất được quan tâm với lượt bình luận khủng. Tôi không đọc bình luận. Tôi trợn mắt nhìn hình ảnh chứng minh tôi nɠɵạı ŧìиɧ rồi nhảy dựng lên. Điên rồi!
Tối qua tôi đi siêu thị với Huân. Nó đẩy xe hàng còn tôi nhặt đồ một cách vô tội vạ, vì nó sẽ trả tiền. Tôi với Huân lớn lên cùng nhau, tuy là cô cháu nhưng giống chị em hơn. Chúng tôi học cùng nhau từ mẫu giáo đến tận đại học, thế nên lại trở thành bạn bè, cứ mày mày tao tao. Mãi khi lớn rồi, ra trường đi làm rồi mới miễn cưỡng thay đổi xưng hô vì mẹ tôi chửi suốt.
Tôi muốn mua thêm một chai rượu để ở nhà tôi, khi nào Lâm về sẽ cùng anh ấy uống. Huân khoanh tay nhìn tôi.
"An biết chai đó bao nhiêu tiền không hả? Tự nhiên lại đòi mua rượu? San nói nhà chú Lâm có hẳn một phòng rượu.”
"Đi mà! Một chai thôi!”
"Gọi anh đi thì mua!”
Tôi hếch mũi lên.
"Còn lâu!”
Khi mẹ tôi yếu đi và không thể đi làm, anh trai tôi đã nuôi cả hai đứa, thi thoảng có ai hỏi thì anh ấy lại bảo là hai đứa sinh đôi. Tôi với Huân tranh nhau làm anh làm chị trong cái cặp sinh đôi mà anh tôi tự bịa ra ấy. Đến tận bây giờ nó cũng vẫn muốn làm anh.
Huân khoác vai tôi, kẹp cổ tôi kéo tôi áp sát vào mình. Tôi bám vào tay nó, nhỏ giọng chửi rồi kêu.
"Đau, đau!”
Hai cô cháu chí chóe thiếu điều muốn giật tóc tát tai nhau trong siêu thị, chả hiểu thế nào mà lại bị cho là tình tứ, còn nói tôi nɠɵạı ŧìиɧ với trai trẻ.
Tại sao tôi lại phải yêu trai trẻ mới được, tôi không thể yêu người lớn tuổi sao? Nhìn Huân và San xem, có bộ ngực nào to như Lâm không? Cơ thể của Lâm, không ai có thể so sánh được!
Tôi cào đầu giật tóc lăn lộn trên giường, chuyện này phải giải quyết thế nào đây? Tôi không muốn Lâm bị ảnh hưởng, càng không muốn anh ấy phân tâm, đã bận rộn lại còn phải suy nghĩ cho tôi nữa. Nếu phiền muộn thì anh ấy sẽ hút nhiều thuốc lắm!