Chú Và Em

Chương 20: Rất nhiều vết cào đỏ

Hôm nay là chủ nhật, tôi ngủ đến gần trưa mà dậy vẫn cảm thấy uể oải. Trong khi đó Lâm vẫn như thường ngày, dậy sớm chạy bộ hoặc đến phòng gym, ăn sáng, tắm rửa và làm được cả đống việc trước đi tôi dậy.

Vẫn như mọi lần, tôi tỉnh giấc khi bàn tay to lớn của Lâm xoa xoa đầu tôi. Tôi uốn éo cơ thể nhức nhối rồi chui vào trong chăn, cuộn người lại.

"Trưa nay em muốn ăn gì?"

Tôi chỉ ưm ưm mà không trả lời, cổ họng vừa khô vừa cảm thấy hơi rát. Tôi lí nhí nói, giọng hơi khàn khàn.

"Em muốn uống nước."

"Dậy thôi, trưa rồi. Em không đói à?"

Nghe Lâm nhắc tới tôi cũng cảm thấy cồn cào, liền cố mở mắt chui ra khỏi chăn. Lâm thấy tôi trồi ra, liền vuốt gọn tóc tôi, cúi xuống hôn nhẹ lên môi tôi. Lưỡi anh ấy vừa chạm vào môi tôi, tôi liền né đi.

"Em chưa đánh răng."

Anh ấy đổi hướng định hôn lên trán, tôi liền quay mặt đi.

"Trán em nhiều dầu."

"Em giận à?"

Tôi lắc lắc đầu. Lâm không nói nữa, nhanh tay lật chăn ra. Tôi trần như nhộng vội vàng cuộn người lại.

"Chú!"

"Dậy thôi."

Nói rồi Lâm bế thốc tôi lên, người có sức khỏe tốt thật tuyệt. Trước đây tôi cảm thấy lo lắng khi Lâm bế tôi như vậy, tôi cảm giác mình rất nặng, sợ anh ấy đau tay đau lưng. Nhưng sau đó Lâm nói anh ấy nâng tạ gần gấp đôi tôi nên tôi cảm thấy yên tâm, thi thoảng còn đòi bế.

Lâm bế tôi đi vào phòng tắm, tôi đẩy anh ấy ra ngoài, đóng cửa lại. Lúc không làm gì mà khỏa thân trước mặt anh ấy như vậy thì tôi cảm thấy xấu hổ. Lâm ở ngoài cửa hỏi lại.

"Trưa nay em muốn ăn gì?"

"Chú chọn đi."

Lâm ừ một tiếng rồi đi ra ngoài. Tôi đánh răng rửa mặt, tắm gội, sấy tóc, dưỡng da xong mới đi ra ngoài. Bụng đói sôi lên vừa ra ngoài đã ngửi thấy mùi thơm trong bếp, Lâm đang nấu ăn. Tôi dựa người vào tường nhìn dáng vẻ nấu ăn của anh ấy, hút mắt quá đi thôi. Tôi thích cái cơ thể cường tráng cơ bắp cuộn lên này cởi trần mặc tạp dề như vậy, bên dưới không có cái quần thun dài có lẽ còn đẹp hơn.

Tôi nheo mắt nhìn cánh tay với những đường gân chạy dài của Lâm đang nâng chảo lên đảo đảo.

"Ủa?"

Tôi đi đến gần, nhìn bắp tay rồi cẳng tay Lâm. Rất nhiều vết cào đỏ hằn lên, còn có mấy vết xước da nữa.

"Đây là… em cào chú à?"

Tôi lo lắng nhìn tay Lâm rồi giơ hai tay mình lên nhìn vào mười đầu móng. Tôi sờ sờ đầu móng, có ngón bị sứt móng nên sắc lẹm. Tôi dùng lược gội đầu nên không biết móng gãy lúc nào.

"Ôi, mấy nay em chưa đi làm lại móng, móng tay em bị gãy mà không biết, em cào rách tay chú rồi. Chú không đau à, không thấy chú kêu gì cả!"

Lâm vẫn thản nhiên nấu ăn, nghiêng người nói với tôi.

"Máu và tâm trí tôi đều dồn xuống bụng dưới rồi, không để ý nữa."

Tôi đánh lên tay Lâm một cái, trong lòng cảm thấy có lỗi, mai phải đi làm móng thôi! Lâm tắt bếp, xoay người đi mở tủ lạnh lấy đồ. Tôi nhảy dựng lên khi thấy lưng của Lâm. Các vệt đỏ hỗn loạn do bị tôi cào cấu, do móng tay bị gãy mà để lại thêm mấy vệt xước da, có vẻ như hôm qua còn rướm máu nữa.

"Ôi!"

Tôi chạm tay vào lưng Lâm.

"Em xin lỗi, lưng chú… Mấy lần trước em nhớ là em có cào thế này đâu nhỉ?"

Hoặc có nhưng tôi không để ý. Tần suất làʍ t̠ìиɦ không nhiều, mà cũng chưa hôm nào Lâm nổi điên như hôm qua cả. Lâm vẫn bình thản để đồ ăn ra bàn.

"Em vẫn cào như vậy mà, hôm qua có cào nhiều hơn một chút, có chỗ hơi đau đau."

"Có ngón tay em bị gãy móng nên sắc như vậy. Xin lỗi chú…"

Lâm bày đồ ăn ra bàn, lấy bát đũa rồi cởi tạp dề ra.

"Đừng bận tâm. Ăn thôi, em ngồi đi."

Tôi lại thêm một phen trợn mắt, trên khuôn ngực nở nang của Lâm cũng có vài vết cào nữa.

"Ôi!"

Tôi hốt hoảng chạm tay lên ngực Lâm, tôi cũng không ngờ mình lại thú tính như vậy, cào rách da thịt người yêu.

"Tôi còn tưởng em là con mèo đấy."

Lâm cầm tay tôi lên, hôn vào ngón tay rồi nói.

"Ăn cơm."

Nói là ăn cơm nhưng không có cơm, chỉ có thịt và rau súp lơ với hai bắp ngô thôi. Tôi ngồi xuống gặm một bắp ngô ngọt, tôi rất thích ăn ngô. Lâm cắt thịt bò áp chảo, đút cho tôi một miếng ngọt lịm, vừa thơm vừa tan trong miệng. Tôi quay sang Lâm nói.

"Em nói này, em thấy chú nấu ăn rất… ôi?"

Tôi lại một lần nữa nhảy dựng lên. Tôi đứng bật dậy, cúi đầu nhìn vai Lâm.

"Em… em cắn chú lúc nào vậy?"

Tôi nhìn dấu răng mình hằn trên bả vai Lâm sâu hoắm. Vết răng xanh xanh tím tím, chắc hôm qua tôi cắn anh ấy chảy máu luôn quá.

"Gì mà như chó cắn vậy…"

Tôi cau mày lầm bầm. Tôi không nhớ là mình cắn lúc nào. Lâm bật cười, kéo tôi ngồi xuống.

"Không phải chó, là em cắn. Ăn đi, tôi cắt thịt cho em rồi đây."

Tôi thở dài.

"Em xin lỗi, chẳng hiểu sao hôm qua em lại thú tính thế…"

Nói rồi tôi khựng lại, đổi giọng.

"Không đúng, là chú mới đúng. Chú bắt nạt em!"

"Đúng đúng."

Lâm ngay lập tức thừa nhận. Vừa đút thịt vào miệng tôi vừa nói.

"Là tôi thú tính, tôi bắt nạt em, tôi xứng đáng bị cào cắn."

Tôi vừa nhai vừa lườm Lâm. Anh ấy rót nước cho tôi rồi rót cho mình, uống rồi thong thả nói.

"Tôi có nói với em là mai tôi bắt đầu quay phim mới chưa?"

Tôi lắc đầu.

"Mai chú quay ở phim trường R ạ?"

Lâm gật đầu, thản nhiên nói.

"Nếu không có gì thay đổi thì cảnh quay ngày mai tôi phải cởϊ áσ."

"Vậy là chú lại khoe thân trên màn hình…"

Tôi lơ đễnh nói theo một câu, sau đó giật mình đến phun hạt ngô ra.

"Cởϊ áσ á? Mai chú quay phim sao chú không nói với em sớm? Lại còn cởϊ áσ? Mấy mấy mấy vết này phải làm sao đây? Ôi ôi, làm thế nào để mấy vết này biến mất sớm đây? Chú đợi em, em đi tra google."

Tôi vừa đứng dậy đã bị Lâm giữ tay lại, ấn tôi ngồi yên.

"Em bình tĩnh đi, mấy vết đỏ này sẽ sớm mờ thôi."

"Nhưng đến mai thì chưa hết hẳn được… còn có mấy cái dấu em hôn…"

Lúc trêu chọc anh ấy tôi có để lại mấy dấu hôn trên ngực và bụng Lâm.

"Còn có… còn có mấy vệt xước…"

Tôi bồn chồn lo lắng, chẳng buồn ăn nữa. Lâm lại nhét một miếng thịt vào miệng tôi.

"Không sao, tôi nói với em về vai diễn này rồi, ông trùm xã hội đen ấy. Thế nên trên người sẽ có hình xăm. Tôi sẽ dán hình xăm kín lưng, hai tay và một bên ngực."

"Thật ạ?"

Hai mắt tôi sáng bừng nhìn Lâm, nhưng rồi lại xìu xuống.

"Nhưng mà vẫn có người khác dán cho chú… vẫn bị nhìn thấy. Ôi ôi, mấy vết này có thể là vết gì được nhỉ, nếu không phải là dấu vết em cào chú trong đêm?"

Tôi vừa nhai nhai vừa đăm chiêu suy nghĩ. Lâm xoa đầu tôi.

"Em muốn vài người thấy hay cả đoàn làm phim thấy, hay muốn quay lên phim để hàng trăm nghìn người thấy?"

Tôi lắc lắc đầu, tôi không muốn ai thấy. Tôi lườm nguýt Lâm.

"Chú nên nói em sớm mới phải!"

"Tôi nói với em thì đêm qua em sẽ không cào cắn tôi à, em có chắc không?"

"... chú nên tự giác không bắt nạt em mới phải!"

Lâm cười cười.

"Chú còn cười!"

Lâm nhếch miệng, khóe môi kéo lên cao.

"Tôi thấy rất vui, hôm qua người ra nhiều lần là em, nhưng tôi cũng rất sướиɠ."

"Chú im đi!"

Tôi hậm hực chọc chọc miếng thịt.

"Hôm qua em ngủ ngon không?"

"Em mệt chết đi được, tất nhiên phải ngủ ngon rồi."

Lâm gật đầu, nhàn nhạt nói.

"Vậy à. Tôi ngủ cũng không giật mình."

"..."

Người đàn ông này tự nhiên đáng ghét thế nhỉ, dạo gần đây cứ không đứng đắn kiểu gì ấy… Hồi mới gặp mặt, anh ấy lạnh lùng như khối băng, lịch thiệp, có phép tắc và khá cứng nhắc.