Chú Và Em

Chương 19: Em ngoan!

Lâm miễn cưỡng thu ánh mắt về, rút bao ra rồi thắt nút lại, một lần nữa giơ lên cho tôi xem.

"Em giỏi thật."

Tôi nhíu mày, muốn giơ chân đạp một cái mà không còn sức. Tôi xoay người nằm nghiêng, tỏ vẻ hậm hực. Lâm vứt bao vào sọt rác rồi nằm xuống cạnh tôi, nâng mặt tôi lên.

"Sao nào? Tôi khen em không được à?"

Tôi lườm anh ấy, bỏ qua khoảng cách tuổi tác mà mắng.

"Chú bị điên hả! Làm em muốn chết!"

Anh ấy cười cười.

"Làm em sướиɠ muốn chết hả, em ra mấy lần vậy nhỉ?"

"Anh!"

Tôi tức giận đấm anh ấy một cái dù chẳng có tí sức nào. Anh ấy vẫn cợt nhả, cúi xuống hỏi tôi.

"Bị tôi làm đến loạn ngôn rồi, nãy giờ em cứ lúc anh lúc chú."

"Sao hôm nay chú… chú tự nhiên… điên lên…"

Lâm cười khẽ.

"Không phải tự nhiên mà tôi vốn điên như vậy rồi, do tôi nhịn thôi."

Tôi hậm hực.

"Sao chú không nhịn tiếp đi!"

"Nhịn không nổi."

Tôi hứ một tiếng, không nói gì nữa. Dù tỏ vẻ tức giận nhưng đúng là rất sướиɠ, sướиɠ quá hóa thẹn. Cũng vì tôi bất ngờ khi Lâm đột nhiên hóa thú như vậy, tiến công liên tục không cho tôi đường lui. Muốn giận dỗi nhưng tôi không kháng cự lại được bộ ngực lớn của Lâm. Khi anh ấy kéo tôi lại ôm thì tôi không né tránh. Hai cơ thể ướt sũng mồ hôi lại dán vào nhau.

"Vẫn muốn giận tôi à?"

"Giận!"

Lâm cười khẽ.

"Em hành tôi đủ đường, tôi phạt em hư một lần thì có sao."

"Em hư bao giờ, em hư lúc nào? Em ngoan!"

Lâm vuốt mái tóc bết mồ hôi của tôi.

"Em ngoan, nhưng cũng hư. Lúc nãy tôi nói với em rồi."

Tôi lại dẩu mỏ lên hứ một tiếng. Lâm hôn tôi rồi lại ngồi dậy, lấy bao thuốc ở tủ đầu giường rồi châm một điếu. Dạo này anh ấy cũng hạn chế hút thuốc rồi nên tôi cũng không nói gì. Dáng vẻ vừa làʍ t̠ìиɦ xong ngồi dựa lưng hút thuốc ấy, anh định quyến rũ ai hả!

Lâm nhả khói, thở dài một cái rồi vuốt tóc tôi.

"Vì em mà tôi mệt chết, không thể kiềm chế được."

Tôi đột nhiên đắc ý, lại giở chứng muốn trêu chọc, tôi nheo nheo mắt nói.

"Chú có làm thêm được lần ba nữa không? Không đúng không, chú từng này tuổi rồi."

Lâm nhìn tôi rồi hút thuốc, lại nhả khói ra rồi nhàn nhạt nói.

"Đúng là tôi hơi nhiều tuổi thật. Tôi tưởng em vừa nức nở dưới người tôi, giờ xem ra hết mỏi mệt rồi nhỉ."

Tôi hơi chột dạ, nhưng vẫn mặt dày nói.

"Em trẻ hơn chú những hai chục tuổi mà, em đương nhiên phải dẻo dai hơn chú."

Lâm hút thêm mấy hơi rồi dụi thuốc vào gạt tàn đầu giường, vuốt ngược mái tóc đẫm mồ hôi ra sau.

"Vậy thì cái thân già tôi đành cố gắng phục vụ em vậy."

Nói rồi Lâm cầm hộp bao trên giường lên nhìn, nhưng bên trong đã hết. Anh ấy vứt nó xuống đất rồi mở tủ đầu giường, lấy ra một hộp bao mới. Tôi nhìn anh ấy chuẩn bị bóc hộp bαo ©αo sυ, vội vàng ngồi bật dậy giật lấy.

"Chú… chú làm gì vậy!"

"Em nói em dẻo dai, muốn tôi làm thêm lần nữa."

Tôi nheo mắt hỏi.

"Chú chưa mệt à?"

Anh ấy tặc lưỡi.

"Cũng hơi mệt, nhưng thêm một, hai lần không vấn đề gì. Tôi rèn luyện cơ thể đều đặn mấy chục năm qua, chắc là để cho lúc này."

"Không không."

Tôi xua tay, trườn người qua người Lâm rồi cất hộp bαo ©αo sυ vào ngăn kéo.

"Chú luyện tập mỗi ngày là để đóng phim, để đóng cảnh hành động mà không cần đóng thế chứ không phải để làm chuyện này. Chú mệt rồi, mình đi ngủ thôi."

Tôi cất bao rồi về lại vị trí, ngoan ngoãn nằm xuống.

"Em có muốn thử không?"

Lâm xoay người về phía tôi khiến tôi cảm thấy bị đe dọa. Tôi vội với tay lên kéo Lâm nằm xuống.

"Em không muốn, em xin lỗi, người mệt là em. Mình đi ngủ thôi, chú nằm xuống, em ôm chú ngủ."

Tôi nghe tiếng Lâm cười khẽ. Anh ấy nằm xuống rồi, ôm tôi rồi vẫn cố nói thêm.

"Tôi không muốn em chê tôi già. Tôi thật sự có thể làm thêm nữa."

Tôi không có nghi ngờ gì cả, tôi rất tin tưởng vào anh ấy nên mới phải vội vàng kéo anh ấy đi ngủ đây.

"Em chưa từng chê chú. Chú luyện tập hàng ngày nhưng người không tập thể dục là em chú ơi. Người em mỏi nhừ rồi."

Lâm cười, tôi thích anh ấy cười nhiều hơn nhưng không phải bây giờ.

"Có muốn đi tắm không?"

Tôi ôm cổ anh ấy, nũng nịu.

"Mai tắm được không, người cũng khô rồi. Mai em sẽ thay giặt chăn ga luôn."

Lâm ôm eo tôi kéo tôi sát vào người mình, anh ấy nằm sát mép giường.

"Nằm dịch lại đây, chỗ đó ướt sũng một mảng bởi nước của em rồi."

"Chú im đi."

Tôi rúc mặt vào ngực Lâm, xấu hổ muốn chết. Lâm bật cười thành tiếng, xoay người ôm tôi rồi hôn lên trán.

"Ngủ đi, em ngủ ngon."

Tôi ở trong ngực Lâm hậm hực lầm bầm.

"Chú ngủ giật mình."

"Ha ha."