Trang Bạch Yến đến vào cuối tuần, Đoạn Thanh Ngâm ngoan ngoãn xin nghỉ phép rồi đi theo anh.Đạo diễn cũng không có ý kiến gì, chỉ yêu cầu cô nhớ dành chút thời gian suy nghĩ về cảnh tiếp theo để sau khi quay lại có thể đóng phim tốt hơn, Đoạn Thanh Ngâm xin nghỉ một tuần, trên thực tế đã khiến quá trình quay phim bị trì hoãn một chút.
"Được, tôi hiểu rồi." Đoạn Thanh Ngâm ngoan ngoãn gật đầu.
Trang Bạch Yến và đạo diễn đang nói chuyện với nhau, cảnh tượng này làm cho toàn bộ đoàn làm phim chấn động, mọi người trong cái vòng này đều biết, phía sau Đoạn Thanh Ngâm có người chống lưng, gần đây trên mạng cũng có rất nhiều tin đồn về kim chủ của cô. Không ai là không biết rằng, so với Giang Cẩm Châu, bạn trai của Dụ Vi, thiếu gia hào môn thường xuyên xuất hiện trước công chúng thì kim chủ của Đoạn Thanh Ngâm bí ẩn hơn nhiều.
Nhưng địa vị của người đó chắc chắn cũng không bình thường, nếu không Đoạn Thanh Ngâm sẽ không có nhiều tài nguyên như vậy, chưa kể từ khi bước vào giới giải trí tới giờ cô ấy chưa bao giờ phải chịu bất cứ bất công nào, khuôn mặt gây rắc rối và tính tình đỏng đảnh đó, sẽ thật kỳ lạ nếu là người bình thường mà không bị xảy ra chuyện gì.
Vì thế khi nhìn thấy kim chủ của Đoạn Thanh Ngâm lại là một anh chàng trẻ tuổi đẹp trai như vậy, phải nói rằng các nữ diễn viên trẻ trong đoàn phim đều cảm thấy ghen tị, chưa có người nổi tiếng nào trong ngành này có thể so sánh được với ngoại hình, thần thái và cả địa vị của anh. So với bạn trai của Dụ Vi thì anh chỉ có hơn không có kém.
Nghĩ đến những lời đồn đoán trên mạng, bọn họ chợt cảm thấy có chút buồn cười, anh không phải là một con lợn già xấu xí nào đó, mà rõ ràng là một người đẹp trai cao quý. Buồn cười nhất là có người nói Đoạn Thanh Ngâm chỉ là một món đồ chơi, không giống như mối quan hệ nghiêm túc của Dụ Vi, nhưng hiện tại bọn họ lại cảm thấy mấy tin đồn đó không giống chút nào. Trang Bạch Yến vẻ mặt ôn hòa, xong việc cũng không quên chào hỏi, nhờ đạo diễn chiếu cố Đoạn Thanh Ngâm nhiều hơn, sau đó gọi cô đến bên cạnh nói chuyện, không biết bọn họ đang nói gì mà đạo diễn lại mỉm cười rất vui vẻ.
Nói xong, hai người tạm biệt đạo diễn rồi rời đi, trợ lý đi theo phía sau, trên tay cầm một túi đồ lớn, Trang Bạch Yến cầm lấy chiếc ô từ tay Đoạn Thanh Ngâm, hình như anh cầm không đúng cách, khiến cho Đoạn Thanh Ngâm bất mãn đè tay anh xuống. Người đàn ông không những không tức giận mà còn nghe lời làm theo ý của cô, cầm ô cho cô một cách dịu dàng, khi đi ngang qua, nhân viên trong đoàn làm phim có thể nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của anh, “Chúng ta ăn cơm xong rồi ra sân bay nhé. Cô có muốn mua gì không? Trên đường đi chúng ta ghé vào mua luôn."
Người kia dường như không biết ý, "Mua mua mua, em muốn mua quần áo, em không có quần áo để mặc, em cũng muốn mua giày, giày của em không đẹp chút nào. Em còn muốn mua mấy món đồ trang sức mới, túi xách. Còn muốn..."
Người đàn ông đồng ý hết mong muốn của cô, giọng nói dịu dàng trìu mến từ xa truyền đến, "Được."
Khi hai người họ đi xa, âm thanh cũng dần biến mất theo, nhìn bóng lưng hai người trông giống như một đôi vợ chồng son vậy.
Dụ Vi cũng có mặt tại phim trường, cau mày khi nhìn thấy cảnh này.
Cô ta chỉ gặp Tam thiếu gia Trang gia trong truyền thuyết có vài lần, mỗi lần đều cách rất xa nhau, hôm nay là lần đầu tiên cô ta đến gần như vậy để quan sát một người, anh ta quả thực hiền lành dịu dàng như lời đồn nhưng vì lý do nào đó, cô ta đột nhiên cảm thấy có gì đó rất lạ.
Thật ra cô ta không biết nhiều về Tam thiếu gia Trang gia, cô ta chỉ biết một chút bởi vì cô ta để ý đến Đoạn Thanh Ngâm, kiếp trước Đoạn Thanh Ngâm hẹn hò với người đàn ông này năm năm rồi chia tay. Sau này, vị Tam thiếu gia này trở thành nhân vật nổi tiếng nhất trong lịch sử Trang gia, còn trẻ mà đã lên nắm quyền, lúc đó toàn bộ Đế Đô đều chấn động, tin tức liên quan tràn lan trên mạng, cũng đúng lúc đó Đoạn Thanh Ngâm chia tay với người đó.
Thật ra mối quan hệ này cũng không có nhiều người biết, sở dĩ Dụ Vi biết chuyện này là vì cô ta nhìn thấy hai người cùng ăn tối sau đó cùng lên một chiếc xe và rời đi, lúc đó cô ta đoán người này chắc chắn là kim chủ của Đoạn Thanh Ngâm, khuôn mặt xuất sắc đó khiến Dụ Vi sau khi thấy một lần liền không thể quên.
Sau khi sống lại, cô ta đã hiểu rất nhiều điều mà lúc đó cô chưa thấy rõ, đặc biệt là khi biết được một số bí mật của các gia tộc danh gia vọng tộc ở Đế Đô từ Giang Cẩm Châu, cô ta bắt đầu nghi ngờ tính xác thực của mối quan hệ giữa Đoạn Thanh Ngâm và Trang Bạch Yến.
Nhưng bây giờ, cô ta lại cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Lòng Dụ Vi *chùng xuống, nhưng cô ta không khỏi tự an ủi mình, có lẽ cô ta đã suy nghĩ quá nhiều.
*Hạ thấp xuống, không còn hăng hái nữa.
Đoạn Thanh Ngâm còn tưởng rằng Trang Bạch Yến chỉ là cố ý thể hiện tình cảm, nhưng cô không ngờ rằng sau khi hai người ăn tối xong, đúng thật là anh dẫn cô đi mua sắm.
Chuyện này tốt đến mức cô không thèm khách sáo với anh, đi thẳng đến một cửa hàng đồ hiệu nổi tiếng, chọn những món đồ đắt tiền, liên tục chỉ tay yêu cầu nhân viên đóng gói, sau đó cho địa chỉ để giao tới chung cư của cô.
Trang Bạch Yến rất giữ lời, đi theo phía sau để trả tiền.
Dạo quanh một buổi chiều, Đoạn Thanh Ngâm cảm thấy vẫn chưa hài lòng lắm nhưng vẫn lên xe cùng anh ra sân bay, tâm tình đặc biệt vui vẻ, ở bên cạnh Trang Bạch Yến, tíu tít không ngừng, toàn những lời khen ngợi và nịnh nọt.
"Trang thiếu gia, em cảm thấy hôm nay anh siêu siêu siêu siêu đẹp trai."
"Vừa rồi lúc anh trả tiền trông thật ngầu, anh thậm chí còn không biết ánh mắt ghen tị của nhân viên bán hàng nhìn em đâu."
"Trang thiếu gia, hôm nay em khẳng định đã tiêu của anh rất nhiều tiền, thực ra là vì em quá hưng phấn, lúc hưng phấn liền không kiểm soát được vô tình mua nhiều như vậy, lần sau nhất định em phải kiềm chế hơn mới được."
Vừa mới mua xong còn chưa kịp mặc đã nghĩ đến lần sau, đúng thật là không giống ai.
Đoạn Thanh Ngâm thấy Trang Bạch Yến chỉ cười không nói gì, có chút xấu hổ, cô hoài nghi anh hiện tại “tim đang chảy máu”, dù sao thì cô đã tiêu của anh rất nhiều nên
quyết định không xát muối vào vết thương của anh nữa.
Vì thế, cô thay đổi chủ đề, "Nhân tiện, tại sao em phải nghỉ một tuần?"
Không phải chỉ để tham dự một bữa tiệc sinh nhật thôi sao? Tính cả thời gian khứ hồi cũng chỉ có hai ba ngày, sao phải nghỉ tận bảy ngày chứ?
Trang Bạch Yến tiếp tục dùng ngón tay gõ trên bàn phím máy tính, nghe cô hỏi nhưng anh cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời, “Đến nơi thì cô sẽ biết.”
Đoạn Thanh Ngâm không suy nghĩ nhiều, tùy ý gật đầu, đeo tai nghe vào xem phim.
Một lúc lâu, Trang Bạch Yến cũng không nghe thấy giọng nói của cô nữa, anh dừng việc đang làm, quay đầu sang bên cạnh, không biết từ lúc nào cô đã nhắm mắt ngủ thϊếp đi.
Điện thoại trượt sang một bên, đầu ngửa ra phía sau, mặt hơi ngửa lên, môi đỏ mọng hơi hé ra, để lộ hai chiếc răng trắng bóc.
Ánh mắt của Trang Bạch Yến dừng lại trên đôi môi xinh đẹp của cô, đôi mắt sâu thẳm, cuối cùng anh quay đầu đi không nói gì.
Đoạn Thanh Ngâm đang thắc mắc tại sao Trang Bạch Yến lại muốn cô nghỉ một tuần, đến khi tới Trang gia, cô mới nhận ra rằng ngay cả tiệc sinh nhật của một gia tộc lớn cũng là điều không bình thường.
Trước khi gia đình cô bị phá sản, bố cô chỉ có thể được coi là một người giàu mới nổi, ông đã tận dụng cuộc cải cách lớn để làm giàu. Khi trở lên giàu có, thì gia đình cô thực sự giàu có nhưng khi khó khăn thì cũng thực sự rất khốn khổ, vì không có nền tảng lại không biết tích lũy của cải và mối quan hệ nên đồng nghĩa với việc rất dễ bị phá sản. Cô cũng đã từng nhìn thấy những hào môn ở Kinh Đô, nói thật, cô cũng chẳng nghĩ gia đình mình giàu hơn chút nào, chỉ là có nhiều quy tắc hơn, cho đến khi bước vào ngôi nhà chính của Trang gia, Đoạn Thanh Ngâm chợt cảm thấy những hào môn mà cô từng nhìn thấy có thể chỉ là vẻ ngoài. Bởi vì ngay khi đến gần cổng ngôi nhà, bầu không khí cổ kính và sâu lắng đập vào mặt khiến cô chợt có cảm giác như mình đã du hành về hàng trăm năm trước, ngôi nhà cổ này giống như một nhà thông thái tốt bụng và đầy hiểu biết, tràn ngập những vết tích của năm tháng. Điều đó khiến cô nhận ra rằng Trang gia thực sự rất khác so với những hào môn khác.
Sáng hôm sau, Đoạn Thanh Ngâm và Trang Bạch Yến mới đến nhà chính của Trang gia, khoảng mười giờ tối hai người mới bay về Đế Đô, Đoạn Thanh Ngâm trước tiên trở về căn hộ của mình, thu dọn hai ba bộ quần áo.
Ngày hôm sau, hai người cùng đi đến Trang gia. Lần này, Trang Bạch Yến tự mình lái một chiếc Porsche màu đen bình dân, Đoạn Thanh Ngâm đương nhiên là ngồi ở ghế phụ, chỉ có hai người họ, bầu không khí trong xe có vẻ hơi kỳ diệu, cô vốn là người có tài hùng biện thì vào lúc này lại không biết phải nói gì.
May mắn thay, điện thoại di động của Đoạn Thanh Ngâm đã phá vỡ sự khó xử đó, bố mẹ của "Đoạn Thanh Ngâm" gọi video, khi cô ấn nghe, khuôn mặt phóng to của bố mẹ Đoạn hiện ra. Khi nhìn thấy Đoạn Thanh Ngâm, hai người cười rất tươi, bố Đoạn vui vẻ hỏi, “Bảo bối à, sáng nay con đã ăn gì chưa?”
Âm thanh rất to, vang khắp xe.
Trang Bạch Yến, "."
Anh quay đầu lại nhìn cô với vẻ mặt khó tin.
Đoạn Thanh Ngâm cũng không cảm thấy có gì không ổn, cô ở đây lâu như vậy, hầu như ngày nào cũng nói chuyện điện thoại với bọn họ.
Bố mẹ của "Đoạn Thanh Ngâm" tính tình cũng giống bố cô, vừa nuông chiều vừa yêu thương cô, trong suy nghĩ của cô, vì đã bị xuyên vào đây, mọi thứ đều nằm ngoài tầm kiểm soát của mình nên cô chỉ có thể cố gắng sống tốt mỗi ngày. Hai người là điều duy nhất cô cảm thấy hạnh phúc trong thế giới này. Có lẽ bây giờ "Đoạn Thanh Ngâm" đã trở thành cô ở thế giới kia. Dù sao thì ở thế giới kia cô cũng đã trả hết nợ và vẫn còn dư rất nhiều tiền trong người. Còn có rất nhiều phú nhị đại theo đuổi cô, nên so với kết cục bi thảm ở đây, cô ấy chỉ có thể được chứ không mất gì cả.
Cô vui vẻ vẫy tay về phía điện thoại, "Ưm ưm ưʍ. Sáng nay con ăn ba cái bánh hấp, hai cái bánh bao thịt bò, một cái quẩy và một cốc sữa đậu nành. Siêu ngon luôn."
"Wow, bảo bối ngoan quá, bố rất tự hào về con."
Mẹ Đoạn nghe xong cũng vui mừng, “Ừ, dù bây giờ con là diễn viên nhưng con cũng không nên cố tình giảm cân. Ngày nào con cũng phải ăn uống thật đầy đủ và uống nhiều sữa. Mấy ngày nữa, bố mẹ sẽ đến nhà bà nội con, năm nay bà nội con nuôi mấy con gà mái, bà đã để dành cho con rất nhiều trứng, mấy ngày nữa bố mẹ sẽ gửi cho con."
"Vẫn là bà nội thương con nhất, trứng ở bên ngoài không ngon chút nào, con cũng không muốn ăn. Mẹ ơi, tuần sau mẹ có thể gửi qua cho con. Mấy ngày gần đây con có việc phải làm, không thể nhận được." Vừa nói cô vừa vặn vẹo người, tìm kiếm góc quay tốt nhất.
Mẹ Đoạn đối diện nhìn cô mỉm cười.
"Được rồi, được rồi.”
Nhưng bố Đoạn ở bên cạnh nghe thấy, lo lắng hỏi, "Sao vậy? Con không ở phim trường sao? Sao con không ở lại phim trường? Bảo bối à, con phải thật cẩn thận. Ngoài kia có rất nhiều người xấu, bảo bối của bố mẹ lại xinh đẹp, vì vậy đừng để bị lừa nha."
Mẹ Đoạn cũng phản ứng lại, vẻ mặt lo lắng, “Bây giờ con đang ở đâu, tại sao lại ngồi trên xe? Mẹ đã dặn con rồi, con phải luôn cảnh giác với người lạ. Hôm qua mẹ xem tin tức về những quy tắc ngầm gì đó. Nếu có người muốn dùng quy tắc ngầm với con, con đừng để bị lừa, con hãy thẳng tay tát vào mặt bọn họ, tệ nhất là về nhà, bố mẹ sẽ nuôi con.”
Đoạn Thanh Ngâm nghe xong có chút áy náy liếc nhìn Trang Bạch Yến đang lái xe bên cạnh, người đàn ông này dường như không chú ý tới chuyện gì đang xảy ra bên cạnh, vẫn luôn nhìn thẳng con đường phía trước mà không có chút phản ứng nào.
Nghĩ anh không hiểu lời nói có chút nhấn giọng của bố Đoạn và mẹ Đoạn, cô mới thở phào nhẹ nhõm, phồng mặt giận dữ nói, “Sao con lại có thể ngu ngốc như vậy? Bắt nạt con, con sẽ đánh anh ta cho đến khi răng anh ta văng ra sàn. Cho dù đó là quy tắc ngầm thì đó cũng là con quy tắc ngầm với người ta. Bố mẹ cứ chờ đi, một hai năm nữa con sẽ dẫn một chàng rể đẹp trai ngoan ngoãn về nhà."
Hai vợ chồng che miệng cười lớn.
Đoạn Thanh Ngâm trò chuyện một lúc, toàn nói về những chuyện vặt vãnh mấy ngày qua, nói chung là cô nổi tiếng trong đoàn phim như thế nào, đạo diễn thích cô đến mức nào, kỹ năng diễn xuất của cô tuyệt vời ra sao. Hai người phía đối diện điện thoại cũng đồng tình, khen ngợi con gái một cách cực kỳ cường điệu, nào là con gái mẹ thật tuyệt vời, con gái bố là nàng tiên nhỏ xinh đẹp nhất trên đời...
Đoạn Thanh Ngâm nghe xong cũng không cảm thấy xấu hổ, còn kiêu ngạo gật đầu, cảm thấy bọn họ nói rất đúng.
Trang Bạch Yến ở bên cạnh nghe vậy, nhếch môi, có lẽ đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một gia đình như vậy.