Xuyên Thành "Bạn Gái" Nam Phụ

Chương 18: Phản công

Tháng chín phía Nam vẫn còn rất nóng, Đoạn Thanh Ngâm đóng vai công chúa, trang phục nhiều càng thêm nhiều.

Cũng may vai diễn của cô xuất hiện muộn hơn, cũng không đến mức phải mặc những bộ quần áo nặng nề đó sớm.

Đoạn Thanh Ngâm ở đoàn phim đυ.ng phải Dụ Vi, người ta nhìn thấy cô, khuôn mặt đen lại, chắc là đem scandal gần đây của cô ta liên kết đến cô, hiện tại trên mạng đều đồn Dụ Vi là tiểu tam, cho dù phía công ty bác bỏ tin đồn kịch liệt, nhưng vẫn có không ít người vẫn tin tưởng.

Đoạn Thanh Ngâm vui sướиɠ khi người ta gặp họa, nhìn thấy còn cố ý nói to với trợ lý bên cạnh, “Này, này, này, đây không phải là đại mỹ nhân Dụ sao? Quả nhiên người có tình yêu có khác, ai da, nghĩ đến việc cùng cô ta đóng phim chị liền có chút sợ, nhỡ chẳng may đem chị trở nên xấu già thì sao?

Nói xong còn ra vẻ u buồn đưa tay sờ sờ mặt, buồn rầu nói, “Thật khổ thân chị, chắc chắn sẽ có người nói chị dựa hơi kim chủ phía sau, thời buổi này ấy à, kiếm được vai tốt cũng không dễ dàng, không giống như Dụ mỹ nhân đều là dựa vào thực lực của chính mình.”

Nói xong liền che miệng cười trộm, ngang nhiên reo rắc hận thù.

Gần đây trên mạng có quá nhiều tin đồn về Dụ Vi, đều chê cười cô ta không biết xấu hổ mua tài khoản để tẩy trắng mình, quả thực chính là người bẩn thỉu, còn có không ít cộng đồng mạng cười nhạo fans của Dụ Vi tự vả mặt mình, dù sao thì khoảng thời gian trước còn chạy đến Weibo của Đoạn Thanh Ngâm châm chọc người ta toàn dựa vào kim chủ, hiện tại thì hay rồi, Dụ Vi còn hơn cả thế.

Trợ lý bên cạnh cũng nhấp miệng cười, ngẩng đầu nhìn phía người đối diện đang hận không thể xé nát mặt các cô, trợ lý nhanh chóng kéo áo Đoạn Thanh Ngâm, muốn cô kiềm chế một chút.

Lần trước Hứa tỷ có nói qua với cô ấy, bảo cô ấy nhất định phải trông chừng Đoạn tỷ, đừng để Đoạn tỷ gây thêm rắc rối.

Trợ lý cảm thấy nhiệm vụ này có chút khó.

Dụ Vi nhìn Đoạn Thanh Ngâm bằng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, trong thâm tâm cô ta biết những chuyện gần đây là do cô đứng sau, những bài báo trước đây ca ngợi cô ta và chà đạp người khác đã hủy hoại không ít hảo cảm của fans đối với cô ta.

Dụ Vi nhìn gương mặt kia của Đoạn Thanh Ngâm, cười lạnh ra tiếng, “Xác thật rất khó, dù sao thì so với người nào đó chỉ biết khua môi múa mép làm cho người khác vui vẻ, tôi càng thích đem tinh lực đặt trên bản thân hơn.”

Đáp trả một cách nhẹ nhàng bâng quơ, không hề nhượng bộ chút nào.

Đoạn Thanh Ngâm nghe thấy cô ta đang trào phúng mình là đồ chơi của Trang Bạch Yến, nhưng cô cũng không biểu hiện tức giận, mà là trực tiếp trợn mắt, “Có người còn thích dát vàng lên mặt, còn đem tinh lực đặt trên người mình? Cũng đúng, nếu không chăm chỉ thì cũng không bắt được người nào giàu như Giang thiếu gia, thật là chọc cho người khác buồn cười.”

Dụ Vi đen mặt nhìn người đối diện âm dương quái khí, l*иg ngực phập phồng, không biết sao miệng cô lại có thể hùng biện như vậy, vừa châm chọc vừa mỉa mai, khiến người ta không biết phải đáp trả như thế nào.

Trầm mặt hỏi, “Cô thì tốt hơn chỗ nào?”

Đoạn Thanh Ngâm hất tóc, nhìn Dụ Vi, cố ý làm ra vẻ mặt vô tội, chớp chớp mắt, uyển chuyển nói, “Nhưng ít nhất tôi không có kiêu ngạo.”

Nói xong như là ý thức được mình nói gì đó không tốt, nhanh chóng che miệng lại, vẻ mặt áy náy nói, “Thật ngại quá, tôi không phải nói cô kiêu ngạo đâu.”

Tuy rằng ngoài miệng nói xin lỗi, nhưng vẻ mặt kia căn bản không giống như vậy chút nào.

Mắt hơi cong cong, mặc kệ Dụ Vi đáp trả như thế nào, trực tiếp đắc ý xoay người rời đi.

Để lại một mình Dụ Vi đứng tại chỗ, sắc mặt càng thêm âm trầm, không biết nghĩ tới cái gì, còn xoay đầu nhìn bóng dáng Đoạn Thanh Ngâm đã đi xa, ánh mắt mang theo vài phần oán hận.

Cách đó không xa, nhân viên công tác cùng các diễn viên khác thấy được một màn này, đều bày ra vẻ mặt bát quái tò mò, thật là một cái dưa lớn.

Trên mạng vốn có tin đồn hai người bất hoà thế nhưng lại là sự thật, hơn nữa nhìn hai người này giao lưu, sợ là đã tới mức xé mặt nhau rồi.

Trên thực tế, hai người này ra mắt công chúng thời gian thật ra cũng không khác nhau là mấy, hơn nữa đều là đi trên con đường đóng phim, dân mạng không khỏi so sánh, "Đoàn Thanh Ngâm" có xuất phát điểm cao hơn, kể từ khi ra mắt đến nay cô ấy đã đóng vài bộ phim. Mặc dù chưa gây được tiếng vang lớn, vẫn có một số scandal, nhưng mức độ nổi tiếng cao hơn rất nhiều, so với Dụ Vi thì có vẻ đang đi theo con đường trở thành một diễn viên thực lực, kịch bản không nhiều lắm nhưng kỹ năng diễn xuất của cô ta lại được người khác chú ý, nếu không mắc sai lầm thì sớm muộn gì cô ta cũng sẽ nổi tiếng, thật đáng tiếc khi gặp phải những scandal gần đây.

Nhưng mà có thể tưởng tượng ra, nếu hai người này chung một đoàn phim, chắc sẽ náo nhiệt lắm đây.

Đoạn Thanh Ngâm sở dĩ dám làm Dụ Vi mất mặt, chủ yếu là do gần đây quá mức suôn sẽ, tuy rằng Trang Bạch Yến có vẻ không dễ ở chung, nhưng hiện tại anh cũng không có hảo cảm gì đối với Dụ Vi, bằng không nhân vật nữ ba này cũng sẽ không rơi xuống đầu cô.

Quan trọng nhất chính là, Nhị thiếu gia Trang gia đã trở lại, điều đó cũng có nghĩa là sau này Trang Bạch Yến sẽ đặt nhiều sự chú ý trên người Trang Ngạn Khanh hơn, đến nỗi Giang Cẩm Châu và Dụ Vi cũng chỉ là cốt truyện ngẫu nhiên thôi.

Trong nguyên tác, Trang Bạch Yến xuất hiện không nhiều, bình thường đều là cách vài chương mới xuất hiện một lần, thậm chí mười mấy chương mới lộ ra cái mặt, cho nên hiện tại Đoạn Thanh Ngâm mới có thể thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn dám xả giận cho mình.

Nhưng mà cô cũng sẽ không an tâm như vậy, cô còn nhớ rất rõ, Dụ Vi cùng Trang Bạch Yến ở phần sau còn có một đoạn cẩu huyết.

Đoạn Thanh Ngâm ở đoàn phim đợi nửa tháng mới đến lượt vai diễn của cô, tháng mười thời tiết đã hơi mát mẻ hơn một chút, mặc nhiều đồ cũng có thể chịu được.

Khoảng bốn giờ sáng, Đoạn Thanh Ngâm cùng trợ lý đi tới phim trường, hóa trang hơn ba tiếng, đặc biệt là tóc, có chút phức tạp, trang sức quần áo đều rất tinh xảo.

Cảnh diễn đầu của cô là cảnh Cửu Công chúa cùng Tống Tranh gặp nhau, trên đường phố đông đúc người đi kẻ lại, Tống Tranh mới đến, còn chưa quen với mọi thứ ở đây, Cửu Công chúa luôn quen với việc kiêu ngạo tuỳ ý, lần này nàng cũng rời khỏi cung điện, nghe nói Hoàng huynh tới phía Nam kiểm tra, liền muốn lẻn đi cùng, xe ngựa chạy vội, suýt chút nữa đã làm bị thương một người đi đường, Tống Tranh gặp được nàng. Lần gặp mặt đầu tiên của hai người không hề vui vẻ. Về phần Cửu Công chúa khi xuất hiện, đoàn làm phim cũng thảo luận về cách trang điểm ăn mặc cho Cửu Công chúa, nhưng cuối cùng bọn họ đều nhất trí quyết định ăn mặc theo độ phức tạp, dù sao trong sử sách vị công chúa này là người được sủng ái kiêu xa, lãng phí vô độ.

Đoạn Thanh Ngâm dậy sớm quá nên ngủ quên trên ghế, khi bị trợ lý đánh thức, cô đã làm tóc và trang điểm xong, có mấy người thiết kế trang phục mang quần áo đến giúp cô thay một chiếc váy rộng màu đỏ tươi hoa văn hình con bướm vàng, trước ngực đeo một chuỗi ngọc vòng bằng vàng, thắt lưng bằng một dải ruy băng ngũ sắc, ngay cả người thiết kế trang phục cũng nói, “Những thứ này là do đạo diễn đặc biệt giám sát quá trình thêu, đều dựa trên những mẫu do các chuyên gia vẽ ra, trang phục của Cửu Công chúa là nhiều nhất và tinh xảo nhất trong đoàn phim, sau khi mặc vào sẽ được bán đấu giá.”

Đoạn Thanh Ngâm nghe xong liền cười, nhẹ nhàng sờ soạng trên quần áo một chút, vui mừng nói, “Vậy tôi cũng thật may mắn.”

Chuẩn bị hết thảy mọi thứ thật tốt, Đoạn Thanh Ngâm liền đi theo trợ lý tới phim trường.

Lúc này trời đã sáng rồi, trợ lý mua đồ ăn sáng, hai người trên đường đi ăn tạm một chút.

Phim trường đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, đường phố dài, hai bên đều là diễn viên quần chúng mặc trang phục cổ xưa, có gánh hàng rong, có quán rượu, nếu không có nhân viên đoàn làm phim ở đây thì dường như đang bước vào thời cổ đại. Ngay cả diễn viên quần chúng, ngoại hình, trang phục cũng không hề cẩu thả.

Đạo diễn đem Đoạn Thanh Ngâm cùng Lục Khiêm gọi vào một bên giảng giải, đạo diễn Hồng so với đạo diễn Trương bên đoàn phim ≤Cửu Chương≥ lời ít mà ý nhiều, chỉ đại khái nói lát nữa hai người phải chú ý cái gì, cảm xúc trên khuôn mặt ra sao, mặt khác một câu cũng không nói nhiều, càng thích diễn viên tự mình phát huy, cho nên đối mặt loại tình huống này, diễn viên đều phải tự mình nhập vào nhân vật.

Đoạn Thanh Ngâm được người khác đỡ lên xe ngựa, trong xe ngựa cũng có người quay phim.

Cô vừa mới ổn định vị trí, trợ lý đạo diễn bên ngoài liền hô lớn một tiếng, “Mọi người vào vị trí của mình, chuẩn bị, cảnh một!”

Vừa dứt tiếng, diễn viên quần chúng bên ngoài liền tiến vào trạng thái, Đoạn Thanh Ngâm hét to không ngừng.

“Nhanh lên! Nhanh lên! Nếu Hoàng huynh đi mất, bổn cung sẽ thẩm vấn các ngươi.”

Ở phần này, Cửu Công chúa đi thỉnh an Hoàng hậu biết được Hoàng huynh của mình muốn đi tuần phía Nam, liền gấp không chờ nổi giả bệnh trốn ra ngoài cung, hiện tại đang vội vã chạy tới bến tàu.

Tuy rằng là công chúa, ở trong cung nhiều tỷ muội, nàng lại khá được sủng ái, nhưng lại không được ra ngoài, cho dù người khác không quan tâm đến nàng, nhưng hắn là Hoàng huynh ruột của nàng, nếu có thể đuổi kịp, hắn nhất định sẽ đưa nàng theo. Cho dù tùy hứng làm bậy, nhưng nàng biết, dựa vào sự sủng ái của Phụ hoàng và Mẫu hậu, kể cả bọn họ tức giận, cũng sẽ không lâu.

Nhưng Hoàng huynh sáng sớm đã xuất phát, cho nên có lẽ sẽ không đuổi kịp, đây có thể là cơ hội duy nhất mà nàng được đi xa, nàng vừa nóng lòng vừa mong đợi, lại có chút bực bộ ảo não, tại sao mình lại không đến thỉnh an sớm hơn, nói không chừng Hoàng huynh lúc này đã lên thuyền.

Trợ lý đạo diễn hô một tiếng bắt đầu, Đoạn Thanh Ngâm liền trực tiếp hét lên, câu đầu tiên là thúc giục, câu thứ hai là tức giận hướng ra thái giám bên ngoài đang đánh xe ngựa, tiểu công chúa điêu ngoa tùy hứng, ảo não mình đi thỉnh an muộn, liền muốn đem tức giận phát tiết lên người khác.

Đoạn Thanh Ngâm nhíu mày thật chặt, đặt tay lên cửa sổ, sau đó hơi hơi nhoài người nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Dường như bởi vì nôn nóng, hô hấp có chút dồn dập.

Nhưng dù có lo lắng đến đâu, nàng cũng không hề mất bình tĩnh, cùng lắm là thu hai tay lại, đặt lên bụng để cựa quậy.

Nàng cắn môi, thỉnh thoảng nhìn qua khe hở của tấm rèm, nhìn ra ngoài cửa sổ. Đạo diễn Hồng có chút ngoài ý muốn với kỹ thuật diễn xuất tự nhiên của Đoạn Thanh Ngâm, tuy rằng có chút vất vả, nhưng cũng không tính là quá kém, ít nhất vẫn đem hình tượng một tiểu công chúa điêu ngoa tùy hứng bày ra bên ngoài, lại còn lại nhìn không ra bộ dạng cố tình, đặc biệt là trong cảnh này, với vẻ ngoài nổi bật như vậy thì bỏ qua những điều này là đủ rồi.

Trong xe ngựa, diễn viên đóng vai cung nữ phối hợp nói, “Công chúa đừng nóng vội, chắc chắn có thể đuổi kịp.”

“Đúng vậy, Ngũ Hoàng tử tính tình rất phiền phức, chỉ sợ người tới rồi hắn còn chưa có tới đâu.”

Tiểu công chúa ngồi ở trong xe nghe được lời này, cảm thấy có lý, lông mày hơi giãn ra, hơi nhướng mày, không quay đầu lại mà hơi hếch cằm, đưa ánh mắt nhìn về phía cung nữ đang nói, trong mắt mang theo vài phần vừa lòng, khẽ hừ một tiếng. Dường như những lời này chạm đến tâm nàng.

Nhưng nàng vẫn dùng ngón tay nắm chặt chiếc khăn tay, trong lòng vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ nó.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng “híii”, xe ngựa đột nhiên dừng lại, người trong xe nghiêng người về phía trước.

“A……”

“Công chúa.”

“Công chúa.”

Đoạn Thanh Ngâm vô thức che tóc, tay còn lại nắm lấy cửa sổ bên cạnh, vai va vào xe phát ra một tiếng kêu đau đớn, xe vừa dừng lại, lập tức ngẩng đầu lên. Khuôn mặt xinh đẹp đứng lên, trong mắt tức giận, hắn hét lên với cung nữ hai bên, "Chuyện gì vậy?"

Nhưng đạo diễn đột nhiên xua tay, hô “cắt”. Bất mãn nhìn hai diễn viên quần chúng, ngón tay chỉ vào nói, “Đoạn này không được, các cô là cung nữ, trước tiên phải bảo vệ chủ, thời điểm công chúa ngã xuống phải chạy lại đỡ.”

Tiếp theo lại nhìn về phía Đoạn Thanh Ngâm, chỉ ra chỗ không vừa lòng, "Gặp nguy hiểm tại sao cô lại bảo vệ tóc?"

"Hơn nữa, cô không chỉ thể hiện sự đau đớn và tức giận khi bị tông mà còn có cảm giác sợ hãi và bất mãn. Cô thử nghĩ xem, nếu tài xế xe của cô phanh gấp, liệu cô chỉ bị đau và tức giận không?”

Kỳ thật Đoạn Thanh Ngâm biểu hiện so với ông ta tưởng tượng tốt hơn nhiều, những đánh giá trên mạng đó, làm ông ta còn tưởng cô là đầu gỗ, đều chuẩn bị tinh thần dạy cô từng chút một, không nghĩ tới bản thân cô cũng nỗ lực chăm chỉ.

Phần này rõ ràng là cô đã luyện tập riêng, ông ta không sợ những diễn viên có tính tình xấu, chỉ sợ những diễn viên không có động lực.

Đoạn Thanh Ngâm nghe xong lời này, gật gật đầu, “Được rồi, tôi đã biết rồi.”

Khó trách cô cảm thấy có chỗ nào không đúng, tối hôm qua lúc đang luyện tập cô chỉ nghĩ Cửu Công chúa ở chỗ này nhất định sẽ bởi vì bị đâm đau mà tức giận, nhưng đạo diễn vừa nói như vậy cô liền hiểu rất rất nhiều.

Cảm xúc của Cửu Công chúa ở đây theo từng mức độ, đầu tiên là sợ hãi, sau đó là khó chịu vì bị đau, cuối cùng là bất mãn và tức giận vì người đánh xe không đuổi kịp còn khiến nàng bị choáng váng. Nhưng sự tức giận ở đây nó sâu hơn một chút so với sự bất mãn, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm. Sự tức giận thực sự bộc phát sau khi biết rằng tất cả những điều này đến từ những điêu dân bên ngoài.

Mà vừa rồi cô biểu hiện quá yếu đuối.

Trong lòng cân nhắc một phen, tự hỏi kế tiếp sẽ diễn như thế nào.