Xuyên Thành "Bạn Gái" Nam Phụ

Chương 16: Chuyện tốt

Trang Bạch Yến dừng bước, phản ứng đầu tiên của anh là có chút buồn cười, trong đầu theo bản năng nhớ đến khuôn mặt của Đoạn Thanh Ngâm. Ngay sau đó lại *hậu tri hậu giác nhớ tới quan hệ của hai người, nâng tay lên nhéo sống mũi, nghi ngờ có phải do mấy ngày nay ở chung với Đoạn Thanh Ngâm nên bị ảnh hưởng hay không, tự nhiên đầu óc có chút ngu ngốc.

*Sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra.

Nhưng Trang Bạch Yến lại không thể không thừa nhận, lời này lọt vào tai, trong lòng anh có chút không thoải mái.

Nụ cười trên mặt nhạt dần, anh cũng không hề khách khí, thẳng thắn nói, “Tôi còn có việc.”

Sau đó nhấc chân đi.

Nhưng Lý Trấn Chân lại cảm thấy dường như mình đã phát hiện ra cái gì đó, nghĩ tới lời nói của Đoạn Thanh Ngâm mấy ngày trước, cô ta càng thêm khẳng định Trang Bạch Yến yêu đến hèn mọn, bị Đoạn Thanh Ngâm chơi vòng vòng, thậm chí khi biết trước cả việc cô ta đang định nói còn muốn giả bộ hồ đồ, người đàn ông này sao lại ngu ngốc như vậy?

Trong lòng cô ta có chút không cam lòng, xoay người nói thẳng, “Đoạn tỷ tỷ nói muốn chia tay với anh, thật ra mỗi tối chị ấy đều cùng người đàn ông khác nói chuyện phiếm.”

“Em cảm thấy có khả năng là Giang thiếu gia hoặc là đại minh tinh nào đó, hình như tên là Tống Hàn Ngạn, Đoạn tỷ tỷ nói bọn họ đều thích chị ấy, đặc biệt là Giang thiếu gia kia, theo đuổi chị ấy đã nhiều năm rồi.”

“Em...Trang thiếu gia, em đặc biệt cảm kích tấm lòng lương thiện của anh, cảm ơn anh đã giúp nơi này của chúng em. Cho nên….em nghĩ vẫn là cảm thấy anh cần phải biết được điều này, hy vọng về sau anh có thể gặp được người tốt hơn.”

Nói xong, cũng không hề nhìn anh, giống như bởi vì nói xấu người khác nên cảm thấy áy náy, trực tiếp cúi đầu rời đi.

Trang Bạch Yến đứng đó một mình, vẻ mặt phức tạp.

Giang thiếu gia, Tống Hàn Ngạn.

Đều thích cô?

Anh có thể tưởng tượng ra, chỉ sợ ở trong miệng cô, mình chắc là cũng yêu cô đến không thể kiềm chế.

Chắc da mặt cô dày lắm, mới có thể nói được những lời này? Anh lắc lắc đầu, có chút không tưởng tượng ra, nhưng những lời này nếu là từ trong miệng Đoạn Thanh Ngâm, Trang Bạch Yến đột nhiên lại cảm thấy rất bình thường.

Nhịn không được cười khẽ ra tiếng, chỉ là nụ cười vừa đến bên miệng, Trang Bạch Yến như ý thức được cái gì đó, vẻ mặt sửng sốt, ánh mắt rơi vào cửa sổ bên cạnh, mơ hồ nhìn thấy chính mình ở bên trong, khuôn mặt anh dần dần trở lên lạnh lùng.

......

Đồ ăn buổi sáng rất phong phú, có thịt có rau, Đoạn Thanh Ngâm đặc biệt ăn ngon miệng, vừa gắp đồ ăn vừa trộm nhìn Trang Bạch Yến ngồi bên cạnh, cô cảm giác người này có chút không đúng.

Đoạn Thanh Ngâm còn tưởng rằng mình bị ảo giác, sau khi ngồi lên xe cô phát hiện đúng thật là tâm trạng anh đã thay đổi. Khi nói chuyện với cô, ngữ khí của anh đặc biệt khách khí, như lại quay về là một Trang thiếu gia bên ngoài ôn nhu hiền hoà bên trong lạnh lùng xa cách, đặc biệt là đối với cô.

Chẳng lẽ là vì đã quay về, cho nên anh lại khôi phục thành bộ dạng trước kia?

Người đàn ông này thật biếи ŧɦái!

Đoạn Thanh Ngâm cảm thấy rất vô nghĩa, cô còn tưởng rằng đi một chuyến còn thu hoạch được tý hảo cảm, nào biết người này chỉ là diễn.

Nghĩ đến đây, trong lòng cô lại có chút bất an, đột nhiên cảm thấy này người đàn ông này hơi đáng sợ, anh làm gì cũng không thể tìm ra được chút điểm yếu nào, lúc nào cũng chỉ có một biểu cảm, hoàn toàn đón ý nói hùa với những người khác nhưng thật ra trong lòng anh vẫn luôn chưa bao giờ thay đổi quan điểm.

Đoạn Thanh Ngâm trong lòng có chút chán nản, cũng không muốn yêu người nào lạnh lùng đáng sợ như vậy, cô trực tiếp đeo tai nghe xem phim.

Cô có bệnh hay quên, rất nhanh đầu lại cuốn vào phim, sau đó che miệng cười khúc khích, lúc sau lại không thể hiểu được dẩu miệng khóc, nước mắt tí tách rơi xuống, hết giấy lau cô liền dùng mu bàn tay lau mặt.

Trang Bạch Yến, “.”

Thật là muốn phớt lờ cô cũng không được.

Đoàn người tạm biệt nhau ở sân bay Đế Đô, Đoạn Thanh Ngâm được tài xế của Trang Bạch Yến đưa về chung cư.

Tước khi xuống xe cô nhìn Trang Bạch Yến, thấy anh không có ý định ngẩng đầu lên, liền biết anh không muốn phản ứng với mình, trong lòng cô có chút không vui, cũng không thèm lưu luyến, vội vàng xuống xe, gấp không chờ nổi liền chạy về hướng chung cư.

Cô cảm thấy toàn thân mình trên dưới đều khó chịu, nóng lòng muốn trở về tắm rửa gội đầu.

Trang Bạch Yến cúi đầu nhìn máy tính bảng, khi nghe được tiếng đóng cửa, tay anh đặt ở trên màn hình dừng một chút, ngón tay trắng nõn vô thức thu lại.

Im lặng một lúc, anh rời khỏi máy tính bảng, quay đầu nhìn về phía cửa xe, qua cửa kính anh nhìn thấy có người nào đó đi một đôi giày thể thao đã bị nhuốm bẩn chạy về hướng tiểu khu, bóng lưng vui vẻ đến khó tả.

Đôi giày thể thao kia cũng là đôi mà ngày đầu tiên Đoạn Thanh Ngâm đã đi, anh không thấy cô giặt. Sáng hôm qua cô còn ghét bỏ đôi giày thể thao đó không hợp với quần áo của mình nên cất đi. Mà khi cơm nước xong anh lại nhìn thấy cô cẩn thận lau giày bên giếng, làm anh có chút kinh ngạc, nhưng khi xuống núi giày lại bị dẫm đến bẩn. Trang Bạch Yến đột nhiên nhớ tới bàn chân mà anh cầm trên tay khi thay giày vào ngày hôm đó.

Anh mím môi, đôi mắt đen nhánh xẹt qua một tia âm u.

Sau lần hoạt động từ thiện tặng nhu yếu phẩm, một khoảng thời gian rất dài Đoạn Thanh Ngâm không gặp Trang Bạch Yến, người này như biến mất khỏi cuộc đời cô, cho dù cô thường xuyên đến biệt thự nhưng cũng không gặp được anh.

Cô biết, người này là cố ý tránh cô, có lẽ bởi vì không muốn cô làm phiền mình còn ném cho cô một bộ phim.

Tốt thôi, đối với Đoạn Thanh Ngâm mà nói, chuyện này quả thực chính là chuyện tốt.

Hơn nữa bộ phim này thế nhưng lại là ≤Thanh Vân Lộ≥!

≤Thanh Vân Lộ≥ là gì? Trong nguyên tác, tác giả miêu tả bộ phim này rất tỉ mỉ và chi tiết, thậm chí nó còn hay hơn cả ≤Cửu Chương≥, từ đạo diễn, nhà sản xuất đến diễn viên, từ lời thoại đến trang phục, mọi thứ đều không *hàm hồ, ngay cả Dụ Vi cũng chỉ được đóng vai phụ trong bộ phim này.

*(Cách nói năng) Thiếu căn cứ, không phân rõ đúng sai, không đúng với sự thật. Ăn nói hàm hồ.

Mà kết quả cũng không có gì bất ngờ, ≤Thanh Vân Lộ≥ trở nên cực kỳ nổi tiếng, gây sốt trên tất cả các trang mạng. Bộ phim được phát sóng trên tất cả các nhà đài trong một thời gian dài, trong hai đến ba năm tiếp theo, nó vẫn luôn đứng đầu trong các bảng xếp hạng. Ngay cả nữ diễn viên đóng vai tiểu nha hoàn cũng được ăn theo, không chỉ như vậy, bộ phim này còn được đưa ra nước ngoài và lập kỷ lục rating ở các nước, thậm chí trên các phương tiện truyền thông cũng đưa tin về việc này và kêu gọi các giới văn học nghệ thuật sản xuất nhiều sản phẩm chất lượng cao hơn nữa để truyền bá nền văn hóa đặc sắc và phát huy tinh thần dân tộc.

Cũng theo đó, Dụ Vi còn trở thành một trong những ngôi sao nổi tiếng nhất nhờ bộ phim này. Hơn nữa Đoạn Thanh Ngâm không thể tin được là Trang Bạch Yến lại đưa cho cô vai nữ ba. Điều này có nghĩa là so với nhân vật của Dụ Vi thì nhân vật này còn quan trọng hơn!

Đoạn Thanh Ngâm ôm chặt kịch bản, mở to mắt đọc từng chữ, cô sợ mình đọc nhầm. Cũng may cô không nhìn lầm, cô thật sự sẽ đóng vai công chúa, lại còn có cả cảnh tình cảm, so với Dụ Vi chỉ diễn vai em gái nam chính cũng không xuất hiện nhiều lắm, quả thực cũng không hơn được cô là bao.

Cô nhớ rất rõ trong nguyên tác không có tình tiết này, “Đoạn Thanh Ngâm” trong nguyên tác cũng muốn tham gia bộ phim này, nhưng khi thử vai lại thất bại, bởi vì chuyện này mà cô ấy còn cố ý đi tìm Trang Bạch Yến, ở công ty không tìm thấy người, sau đó đến tiệc tối tìm người. Cũng chính là tại thời điểm đó, cô ấy phát hiện ánh mắt Trang Bạch Yến nhìn Dụ Vi có chút khác thuờng.

Nghĩ đến Trang Bạch Yến, Đoạn Thanh Ngâm lại có chút mơ hồ, cô hoàn toàn không nhìn thấu ý tứ của người này, dù vậy cũng không thể ngăn cản cô hưng phấn.

Người đại diện Hứa nhìn thấy cái đuôi của Đoạn Thanh Ngâm gần như dựng lên trời, khẽ cười một tiếng, từ trước đến nay trên mặt đều cô ấy đều nghiêm túc, bây giờ cũng lộ ra một tia ý cười.

Cô ấy cũng từ trong miệng trợ lý nghe được, biết rằng gần đây Đoạn Thanh Ngâm rất chăm chỉ lượn qua lượn lại trước mặt Trang thiếu gia, cô ấy vốn tưởng rằng sẽ có một chút ồn ào, nhưng không ngờ lại có tác dụng.

Là một người lão làng trong giới giải trí, cô ấy biết bộ phim này sẽ rất nổi tiếng ngay từ khi công chiếu. Cô ấy cũng đang có ý định để một số nghệ sĩ dưới trướng của mình tham gia nhưng hiện tại trong tay cô ấy chỉ toàn là tân diễn viên nên cũng chỉ nhận được mấy vai nha hoàn, cảnh diễn cũng không nhiều nên cô ấy đã giao cho một diễn viên trẻ khác, cô ấy còn đang chuẩn bị giành vai em gái của nam chính cho Đoạn Thanh Ngâm. Vì thế cô ấy liên lạc với trợ lý Trang thiếu gia, nhưng bên đó không có phản hồi, vốn tưởng rằng sẽ bị từ chối, nào ngờ bên đó lại cho bọn họ một kinh hỉ.

Theo đánh giá của cô ấy, Công chúa An Hoà có nhiều lợi thế hơn nữ tư về vai diễn cũng như nét tính cách. Hứa tỷ nhìn khuôn mặt tươi cười của Đoạn Thanh Ngâm, cầm chiếc cốc trên bàn lên uống một ít nước, tựa lưng vào ghế sofa, tìm một tư thế thoải mái rồi bắt chéo chân, nhắc nhở nói, “Đây là chuyện tốt, nhưng cô cũng phải rõ ràng hai chuyện. Thứ nhất, bộ phim này không phải là nơi để cô làm loạn. Nếu lại xảy ra chuyện như lần trước, có lẽ tôi cũng sẽ không cứu được cô.”

“Thứ hai, cũng là quan trọng nhất, kỹ năng diễn xuất của cô cần phải được cải thiện. Lần trước trợ lý nói cô được đạo diễn khen ngợi, tôi không biết có đúng hay không, nhưng cô phải nghiêm túc với bộ phim này. Tôi đã thuê một giáo viên chuyên nghiệp cho cô. Trong hai tháng tới, cô phải trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình để cố gắng thuyết phục khán giả hơn."

Nghe xong lời này, Đoạn Thanh Ngâm rời mắt khỏi kịch bản, ngẩng đầu nhìn người đại diện của mình, hất cằm kiêu ngạo.

"Không biết thật giả là có ý gì? Đạo diễn chính là khen ngợi em, nói em có linh hồn. Chị không biết Tống Hàn Ngạn kia ngốc đến mức nào đâu, anh ta còn không thể thuộc kịch bản nhanh hơn em."

Cô trợn mắt, nhớ lại thái độ của Tống Hàn Ngạn khi đó, trên mặt không giấu được vẻ chán ghét. Hứa tỷ lắc đầu nói, “Chuyện này đừng nói ra bên ngoài. Anh ta vào ngành sớm hơn cô, có nhiều mối quan hệ hơn cô. Lời này nếu lọt vào tai anh ta thì chẳng có lợi gì cho cô.” "Bộ phim truyền hình ≤Cửu Chương≥ sắp hoàn thành, cuối năm sẽ khởi chiếu. Đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp cho cô một vài chương trình tạp kỹ, tranh thủ sự nổi tiếng để quảng bá một chút. Gần đây cô nên khống chế bản thân, đừng gây chuyện nữa, như vậy sẽ tốt hơn, đến lúc đó cô sẽ được tẩy trắng."

So với cành ô liu của Dụ Vi, cô ấy thích Đoạn Thanh Ngâm hơn, người có ngoại hình nổi bật, đầu óc có chút không thông minh, loại người này rất dễ kiểm soát, mặc dù đôi khi không nghe lời nhưng hầu như sẽ không can thiệp vào công việc của họ. Bằng cách này sẽ hiếm khi gây ra những rắc rối không cần thiết.

Điểm quan trọng nhất là quan hệ giữa Đoạn Thanh Ngâm và Trang Bạch Yến không thân thiết, hợp đồng ký kết có thời hạn năm năm, trong vòng năm năm, có người chống lưng lớn như Trang thiếu gia, Đoạn Thanh Ngâm dù là một đống bùn nhão thì cũng có thể đúc thành một bức tượng.

Về phần Dụ Vi, nhìn cô ta như vậy, sau này có lẽ sẽ được gả vào hào môn, trừ khi ly hôn cuộc sống trôi qua không tốt, không thì không ai có thể làm lại cô ta? Dù có làm lại thì cũng chỉ là ngẫu nhiên *đả tương du.

*đi ngang qua (nghĩa bóng).

Đoạn Thanh Ngâm nghe tin mình sẽ được tẩy trắng, hai mắt lập tức sáng lên, danh tiếng trên mạng của cô rất tệ, phần lớn người trên Weibo đều mắng cô, mỗi lần nhìn thấy đều tức đến đau bụng. Cô vội vàng nịnh nọt, “Vậy chị giúp em tẩy trắng tốt một chút. Lần ra ngoài này em đã chụp được rất nhiều ảnh, nếu chị muốn thì em sẽ gửi cho chị.”

Đoạn Thanh Ngâm dường như lại nghĩ đến điều gì đó, “Đúng rồi, gần đây Dụ Vi có vẻ yên tĩnh hơn một chút, em cảm thấy có gì đó không ổn, cô ta luôn có thái độ thù địch với em một cách khó hiểu. Hoặc là cô ta ghen tị vì em đẹp hơn hoặc là cô ta ghen tị vì em may mắn có được một đội quân mạnh mẽ như vậy, hiện tại cô ta nhất định đang kiềm chế chiêu cuối của mình, cho nên chị phải giúp em để mắt tới cô ta, hiện tại thậm chí em còn rất sợ cô ta."

Hứa tỷ nghe xong hơi bất ngờ ngước mắt lên nhìn Đoạn Thanh Ngâm, chắc là không ngờ bây giờ cô lại nịnh nọt mình. Lại không khỏi nghĩ đến Trang Bạch Yến, người xưa nói rất đúng, gần mực thì đen gần đèn thì sáng, tuy đã học được một bài học không nhỏ, nhưng ít nhất cũng giúp Đoạn Thanh Ngâm rút ra được một số bài học, có tiến bộ, đó cũng là một điều tốt. Nghĩ vậy Hứa tỷ gật đầu, "Việc này cô không cần phải lo lắng, cô chỉ cần trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình là được. Nhân tiện, mấy ngày nay cô nên dành chút thời gian tới để cảm ơn Trang thiếu gia, thái độ nên tốt một chút."

Đoạn Thanh Ngâm nghe xong cũng không nói gì, cô cũng muốn nói lời cảm ơn, nhưng anh lại không muốn gặp cô, cô thắc mắc người này có phải không thích cô nên mới giao cho cô vai diễn này để cô tránh đi thật xa?

Được rồi, nếu như vậy thì cô sẵn sàng ngày nào cũng tới làm phiền anh một cách trơ trẽn. Nhưng điều này không được để người khác biết. Vì thế đối diện với ánh mắt của Hứa tỷ, Đoạn Thanh Ngâm không hề thay đổi sắc mặt gật đầu, "Em hiểu. Dù em có quan hệ tốt với anh ấy nhưng em sẽ không nên vì điều đó mà kiêu ngạo, phải không?"

Người đại diện không muốn vạch trần lời nói dối này của cô nên nhếch môi cười có lệ.

Đoạn Thanh Ngâm ở nhà mấy ngày, trước khi cô hỏi thăm tung tích của Trang Bạch Yến, trợ lý của Trang Bạch Yến đã chủ động liên lạc với cô, mời cô làm bạn gái của anh đến Trang gia một chuyến.

Đi thì đi thôi, cũng đỡ mất công cô phải đi hỏi người khác.

Nhưng điều cô không ngờ tới là mình lại trở thành tâm điểm chú ý và gây rắc rối cho chính mình.