Nhân Vật Quần Chúng Lại Bị Ép Buộc Tiếp Nhận Sự Cưng Chiều

Thế giới 1: Câu chuyện cưỡng chế trong vườn trường - Chương 2

Nói thật ra, Hà Ninh cũng không biết một con em quý tộc là Andel đây sao lại muốn ở trong một ký túc xá bình thường, cũng không biết trường học sắp xếp thế nào mà lại để một du học sinh là cậu ở chung với học sinh bản địa, chẳng lẽ trường không suy nghĩ đến cảm xúc của bọn họ sao?

Nhưng trong một năm ở chung này, Hà Ninh dần dần phát hiện Andel căn bản là không hề dính dáng gì đến hình tượng lạnh lùng vô tình trong lời đồn đại ở bên ngoài, thậm chí cậu ấy còn biết đùa giỡn với Hà Ninh — thí dụ như phương pháp đánh thức Hà Ninh mang tính cưỡng chế này.

Mặc kệ vậy. Đôi mắt của Hà Ninh khép lại. Dù sao hôm nay Andel sẽ gặp được Eli, sau khi chìm vào bể tình, quan hệ bạn cùng phòng của hai người họ hẳn là rất nhanh sẽ không còn.

Qua hôm nay, sẽ không ai quấy rầy mình học tập nữa…

Hà Ninh lại ngủ như chết.

Andel đang thu dọn đồ đạc bỗng dừng công việc trên tay lại, nghiêng đầu nhìn về phía Hà Ninh đang nằm trên giường mình. Cậu vẫn ngủ an ổn như thế, giống như một con mèo vậy. Chiếc chăn đã che lại hơn phân nửa gương mặt của Hà Ninh, chỉ để lộ ra đôi mắt của cậu.

Thật là mơ hồ đúng không, Ninh. Andel nhẹ nhàng đi đến bên giường, hiện tại Hà Ninh đang nằm trên giường của cậu ấy, đắp chăn của cậu ấy, cả người từ trên xuống dưới đều bị mùi hương của cậu ấy bao quanh, cậu cứ thế tiến vào lãnh địa của mình.

Andel khom người xuống, dùng tay đẩy một góc chăn nhỏ ra.

Sau đó cậu ấy hôn lên trán của Hà Ninh. Lúc đầu vẫn là kiềm chế, từ vầng trán đến đuôi mắt, đến mũi, rồi lại đến má, đến bờ môi, hơi thở ngày càng gấp gáp, những nụ hôn rơi xuống ngày càng tấp nập, thẳng đến cuối cùng hai bàn tay của Andel đã chống lên hai bên gương mặt của Hà Ninh, kề sát vào cậu không một chỗ hở.

Nụ hôn của Andel vừa vội vàng xúc động vừa kiềm chế, sợ Hà Ninh đột nhiên tỉnh dậy, nhìn thấy mặt cầm thú của bản thân.

Andel hôn từ bên mặt đến cần cổ của Hà Ninh, mùi trà thoang thoảng phảng phất như đang dụ dỗ cậu ấy đến xâm phạm. Muốn nhấm nháp xương quai xanh của Hà Ninh, để lại dấu vết của mình trên đầu vai hẹp gầy của cậu; muốn cắn núʍ ѵú của cậu một ngụm, thăm dò xem cậu có thể tiết sữa hay không, phải chăng vị sữa đó cũng sẽ mang theo một chút mùi sữa; Muốn dán chặt vào người cậu từ trên xuống dưới không chừa một chút khoảng cách, nhấm nháp sự ấm áp và chặt chẽ từ trong cơ thể của cậu.

Andel mυ'ŧ máp hầu kết của Hà Ninh, quan sát thấy cậu ngửa đầu lên lộ ra một độ cong nhỏ vì khó chịu. Tay của cậu ấy đã mò vào trong quần áo của Hà Ninh, để lợi dụng cơ hội ‘người bị hại’ đang ngủ say này thật tốt, cậu ấy bắt đầu đùa bỡn cặp mông tròn tròn có thịt kia không chút kiêng kỵ, xấu xa nắn bóp chỗ bắp đùi của Hà Ninh không nặng không nhẹ, khiến cậu hứng tình.

“Ưm… ah ha…” Hà Ninh khẽ rên một tiếng. Hơi thở nóng rực của Andel phà lên làn da của cậu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu tê dại.

Hà Ninh kẹp chân lại theo bản năng, ý đồ chống cự cảm giác kỳ quái này, thế là Andel cứ thế thuận lợi tiến vào khu vực bí ẩn nhất của cậu — Rất muốn mở rộng cho cậu, sau đó cắm vào.

Andel vừa hôn lên cánh môi của Hà Ninh vừa suy nghĩ như thế.

Cậu ấy không dám ‘đốt lửa’ quá mức, dù sao bây giờ cũng không phải lúc.

Cậu ấy phải chờ đến cái ngày mà mình hoàn toàn bắt được Hà Ninh. Đến lúc đó, cậu sẽ không còn cơ hội thoát khỏi tay cậu ấy.