Trình Chu đi vào thôn, lập tức có cảm giác như đang trở lại xã hội nguyên thuỷ.
Trong thôn, nhà ở rách tung toé, có chút còn là nhà tranh, vừa thấy đã biết lọt gió, hiệu quả chống lạnh không tốt.
Thôn trưởng của thôn ra đón, rất nhiệt tình hoan nghênh Trình Chu tới thôn của bọn họ.
Thôn trưởng tràn đầy kính sợ mà nhìn Trình Chu, thỉnh thoảng còn lén nhìn trộm cây dùi cui điện trong tay hắn, huyên thuyên nói một chuỗi ngôn nữa, Trình Chu nghe có chút bất đắc dĩ, hắn nghe không hiểu gì hết.
Thôn trưởng nhìn thấy Trình Chu không nói lời nào, cho rằng thân phận của Trình Chu cao, khinh thường nói chuyện với ông ta, dẫn tới thái độ đối đãi Trình Chu càng thêm cung kính hơn.
Trình Chu ở trong thôn chuyển động một vòng, nhìn thấy được một mảnh đồng ruộng rất lớn.
Đồng ruộng ở đây gieo trồng hẳn là lúa mạch, có chút giống lúa mạch đen, hiện tại lúa mạch đã bắt đầu trổ bông, nhan sắc thiên về màu đen, phần lớn lúa mạch ở đây lớn lên hơi lùn, vừa thấy đã biết là thiếu dinh dưỡng.
Nhưng có một mảnh lúa mạch lại ngoại lệ, một mảnh lúa mạch này lớn lên cao lớn khác thường, bông lúa mạch cũng nặng trĩu, nhìn giống như bên trong một đám người lùn, đột nhiên xuất hiện một người khổng lồ vậy.
Lúc đầu Trình Chu còn tưởng rằng bên trong hai mảnh ruộng lúa mạch này gieo trồng hai chủng loại lúa mạch khác nhau, nhưng mà, ngó trái ngó phải, cũng chỉ nhìn thấy, mảnh lúa mạch đặc biệt kia ngoại trừ lúa mạch lớn lên phá lệ tươi tốt một chút, cũng không thấy có chỗ nào khác khác biệt.
Trình Chu nhìn ruộng lúa mạch bên trái, lại nhìn ruộng lúa mạch bên phải, nhìn thế nào cũng cảm thấy không bình thường, rõ ràng mức độ phì nhiêu của thổ địa cũng không có khác nhau, nhưng bên trong hai mảnh ruộng lúa mạch này lại mọc mầm khác nhau như trời với đất.
Thôn trưởng nhìn Trình Chu, do dự một chút, mới lấy ra một con sâu bụ bẫm có chút giống con tằm.
Sâu được thôn trưởng đặt trong lòng bàn tay, sau đó con sâu liền trở nên căng phồng dựng đứng thân thể lên, kế tiếp liền phát ra từng đạo ánh sáng màu xanh lá, ngay sau đó, bên trong một mảnh ruộng lúa mạch, mầm lúa mạch đã cao lên một đoạn.
Trình Chu nhìn một màn này, trong lòng lập tức dâng lên một trận sóng to gió lớn.
Vốn dĩ Trình Chu còn cho rằng nơi chính mình đến chính là một thế giới nguyên thuỷ chưa khai phá, lúc này mới phát hiện có lẽ chính mình đã đến một thế giới ma pháp thần kỳ.
Không ngờ nơi này trồng trọt thu hoạch hoa màu lại dựa vào một con sâu, nhờ nó, hoa màu có thể sinh trưởng một cách nhanh chóng, con sâu này mang lại hiệu quả còn tốt hơn cả phân hóa học và nông dược.
Trình Chu nhìn con sâu trong tay thôn trưởng, trong mắt kìm nén không được mà hiện lên thần sắc hâm mộ.
Trình Chu không ngờ thế giới này lại có loại sâu thần kỳ như vậy, thật sự là quá thần kỳ, nếu hắn có thể mang con sâu này về thế giới của mình, không biết có thể dùng con sâu này gia tăng tốc độ sinh trưởng của một ít dược liệu quý không nữa, nếu hắn có thể dùng con sâu này để gia tăng tốc độ sinh trưởng của nhân sâm, hoa hồng Tây Tạng và các loại dược liệu quý khác, hắn sẽ có thể phát tài trong một đêm rồi?
Thôn trưởng cũng nhìn ra thần sắc hâm mộ trong mắt Trình Chu, liền cẩn thận thu hồi con sâu của mình, sau đó vươn hai ngón tay, lại khoa tay múa chân nói gì đó với Trình Chu, tuy rằng Trình Chu nghe không hiểu, nhưng cũng có thể lý giải đại khái, hình như con sâu này có chút vấn đề, thôn trưởng không thể cho hắn con sâu này được.