Ác Long Nuông Chiều Nhãi Con

Chương 2.2: Vỏ trứng

Tuy rằng có tiếng gió quấy nhiễu, nhưng Long tộc thính giác nhạy bén, chúng long đều nghe được thanh âm của rồng nhỏ. Sau đó, giống như là đáp lại, cũng phát ra tiếng gầm to, thanh thế mênh mông, tựa như sóng lớn vô hình, tầng tầng lớp lớp, lay động núi rừng.

Rồng nhỏ run rẩy một chút, nhưng lần này, nó không sợ hãi, ngược lại hai mắt lóe ra ánh sáng rực rỡ, rắc rắc, tràn đầy kích động.

Không có lời nói trao đổi, nhưng đã truyền ra kỳ vọng cùng vui mừng của chúng long đối với sự ra đời của rồng nhỏ. Giống như là đang nói cho nó biết, từ hôm nay trở đi, nó chính là một thành viên của Long tộc.

Đến Long Sơn.

Vừa thuận lợi đáp xuống đất, Kim Long đã bị chúng long vây quanh.

Bất quá, mọi người nhìn cũng không phải là lão rồng già gian xảo này, mà là nhìn một con rồng nhỏ bé trong móng vuốt của lão.

Từ nghi ngờ nghe được thanh âm của rồng nhỏ, cho đến bây giờ, chúng long vẫn có chút không thể tin được.

Dù sao, Long tộc đã có thể nói là mấy ngàn năm không có sinh mệnh mới sinh ra.

Như chúng ta đã biết, rồng là một chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng có lẽ chính là bởi vì thực lực quá mạnh mà tuổi thọ dài dằng dặc, số lượng sinh sôi nảy nở của bọn chúng rất ít, nhất là rồng ngũ sắc mạnh nhất, hồng long, hắc long, lục long, lam long, bạch long, đều chỉ có lác đác hai con, hồng long càng chỉ còn lại một con cuối cùng.

Rồng Ngũ Sắc khi được sinh ra, thực lực tương đối yếu so với các loài còn lại, tình huống là tốt hơn một chút. Chỉ là bốn trăm năm trước thật vất vả mới sinh được năm trứng rồng, trong đó ba trứng là trứng chết, chỉ có hai trứng may mắn miễn cưỡng sống sót.

Rồng nhỏ giống như động vật quý hiếm bị vây xem, một đám rồng lớn đầu túm tụm lại gần, nhìn chằm chằm nó. Ánh mắt tựa như muốn ăn , làm cho rồng nhỏ nhịn không được có chút khẩn trương cất móng vuốt.

Bởi vì vừa mới phá vỏ, hình thể rất nhỏ, khi được cự long nâng đỡ tựa như một con búp bê. Ánh mắt vừa to vừa tròn, là màu vàng nóng chảy rất đẹp, một đôi sừng rồng trên đỉnh đầu chỉ toát ra một cái nhọn nhỏ, cơ hồ không nhìn thấy. Vảy toàn thân mỏng mà nhỏ, bóng loáng, màu đỏ rực rỡ, tràn ngập sinh cơ.

"Màu đỏ, có phải là con trai của Xavier không? Anh ta thế mà lại có con?!” Lam Long không khỏi lên tiếng, ngữ khí lộ ra ý chua xót rõ ràng.

"Không nhất định, cũng có thể là người khác sinh ra."