Ác Long Nuông Chiều Nhãi Con

Chương 2.1: Vỏ trứng

Rồng nhỏ mới sinh chui trở lại vỏ trứng.

Những con rồng ở đây tự nhiên đều nhìn ra được, nó bị dọa sợ.

Rồng nhỏ vừa mới đến thế giới này, đối với hoàn cảnh xa lạ nhạy cảm nhát gan, thập phần bình thường.

Nhưng lúc một đám cự long vừa tới, rõ ràng nhìn thấy ấu trùng đang chơi đùa với nham thạch nóng chảy, tự đắc vui vẻ, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười lanh lảnh khoái trá.

Là ngẩng đầu phát hiện sự tồn tại của bọn họ, mới lộ ra vẻ sợ hãi.

Những con rồng im lặng, chúng ta đã làm gì không?

Không thể có được câu trả lời.

Chỉ có thể thử dỗ dành trước.

Hoàng Đồng Long mở miệng trước, theo bản năng nhẹ giọng: "Chúng ta đến đón con. Con là hậu duệ của Long tộc, chúng ta sẽ không thương tổn con. Đi ra đi..."

Rồng nhỏ vừa mới phá vỏ còn chưa có tên, Hoàng Đồng Long dừng lại, liền gọi —— "Tiểu bảo bối.”

Cự long bên cạnh đồng loạt chấn động, nổi da gà vọt thẳng lêи đỉиɦ đầu, bỗng nhiên cảm thấy thật kinh dị.

Hoàng Đồng Long nói một cách tự nhiên: "Như thế nào? Nhân loại bên kia đều là dỗ dành tiểu hài tử như vậy, nếu có ý kiến các ngươi đến đây.”

Lời còn chưa dứt, Hoàng Đồng Long lại đắc ý nói: "Nhìn kìa, đây không phải là hữu dụng sao?”

Rồng nhỏ trong vỏ trứng kéo lỗ hổng lặng lẽ nhìn trộm ra ngoài, không cẩn thận cùng cự long nhìn nhau, liền lập tức lại trốn đi, tiếp tục dùng đuôi ngăn trở.

"Hữu dụng?"

Thanh âm của một con rồng khác vang lên, bình thản mang theo một tia trào phúng.

"Ngươi khẳng định có biện pháp tốt hơn, ngươi làm được ngươi lên." Hoàng Đồng Long nâng cằm ra hiệu.

"Đừng ầm ĩ nữa, trước tiên mang rồng nhỏ trở về." Một giọng nói chững chạc làm gián đoạn.

Kim Long vươn móng vuốt về phía núi lửa, chậm rãi thu lại, nâng lên một quả trứng rồng nho nhỏ. Tầm mắt của chúng long đều bám sát quả trứng.

Rồng nhỏ cảm giác được chợt bay lên trời, bắt đầu luống cuống, móng vuốt nhỏ dùng sức nắm lấy vỏ trứng, vỏ trứng lập tức có thêm vài vết nứt thật dài.

Bầy rồng khổng lồ giương cánh, nhấc lên một trận cuồng phong bay thẳng lên trời.

Sự chú ý của rồng nhỏ tự nhiên cũng bị chuyển hướng. Rồng nhỏ tự nhiên cảm thấy hứng thú với việc bay lượn, nó quên sợ hãi, mà là tò mò thò đầu ra ngoài, thậm chí không tự giác bò ra khỏi vỏ trứng.

Cách mặt đất vạn trượng, rồng nhỏ nằm sấp trong móng vuốt cự long, gió mạnh thổi qua, đôi mắt tròn trịa phản chiếu phong cảnh ngoạn mục, đáy mắt từng chút một sáng lên. Nó hưng phấn đến mức nhịn không được ngao một tiếng, âm thanh non nớt phát run.